Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 580
Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:15:10
Lượt xem: 7
Tuy nói bây giờ không nhiều người biết lái xe, thế nhưng đối với Cục Lương thực mà nói thì tìm người lái xe rất dễ. Chỉ có điều tìm được tài xế như Sở Thấm thì tương đối khó.
Dù sao những người đi theo Sở Thấm xuống thôn quê thu lương thực đều không có ý kiến gì, thậm chí nói muốn cho Sở Thấm đi theo đến Đông Hồ.
Sở Thấm đi hay không đi?
Ngược lại là đi.
Cô đi Đông Hồ bốn ngày, ngày nào cũng dừng xe ở nhà máy cơ khí.
Trong nhà máy cơ khí cũng có xe, thậm chí còn có thể đổ xăng châm dầu, không sợ sẽ xảy ra chuyện.
Hôm đó là ngày thứ tư cô đi thu lương thực ở Đông Hồ. Vừa dừng lại, Sở Thấm liền nhảy xuống xe, chuẩn bị đạp xe đạp với tốc độ nhanh nhất để trở về thôn.
Tại sao ư? Bởi vì thôn sắp chia lương thực.
Không chỉ như vậy, hôm nay trong thôn còn có cá.
Cá ở đâu ra? Là cá do đội sản xuất lúc trước trộm hạt bắp của thôn bọn họ cho, nói chính xác là cá bồi thường.
Sở Thấm cảm thấy thật sự phấn khích, nếu không phải hai ngày nay cô cứ liên tục thúc giục vị đội trưởng kia thì không chừng bên đó còn kì kèo không muốn cho đó.
Sở Thấm tự cảm thấy mình có công lớn, cô cũng không có ý định giấu diếm đội trưởng Hàn và mọi người trong thôn. Từ trước đến nay, làm việc tốt mà không để lại tên tuổi chưa bao giờ là phong cách của cô.
Chẳng qua là Sở Thấm mới vừa lên xe đã đụng phải Kỷ Cánh Diêu.
Kỷ Cánh Diêu vừa nhìn thấy cô đã kinh ngạc, anh hỏi cô: "Tại sao cô lại ở đây thế."
Sở Thấm: "Tôi đậu xe. Mấy hôm nay tôi giúp Cục Lương thực thu lương thực, xe thì để ở nhà máy cơ khí các anh."
Kỷ Cánh Diêu cười cười: "Mấy ngày trước tôi không có tới nhà máy, cho nên không biết được."
Sở Thấm nhất thời hiếu kỳ, cô tò mò hỏi: "Thì ra công việc của anh không cần đi làm mỗi ngày sao?"
"Đi làm thì vẫn phải đi, nhưng mà tương đối tự do."
DTV
Sở Thấm vô cùng hâm mộ, cô nói: "Vậy thì có thể nói anh muốn đi làm thì đi, không muốn thì ở nhà sao?"
Đây là công việc mơ ước gì vậy, nếu có thể vừa làm việc linh hoạt vừa nhận được mức lương cao như thế, cô sẽ từ bỏ vườn rau mà không cần ai ép.
Kỷ Cánh Diêu: "..."
"Thật ra cũng không tự do như vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-580.html.]
Anh bỗng nhiên đổi chủ đề: "Mấy ngày nữa tôi dọn nhà xong, tính mời mấy người bạn sang ăn bữa cơm, cô có thời gian không?"
Sở Thấm càng thấy lạ: Thì ra bọn họ cũng được coi là bạn sao?
Nhưng cô cũng không ngốc đến mức hỏi ra tiếng, Kỷ Cánh Diêu hỏi như thế tức là anh xem cô là bạn rồi còn gì.
Sở Thấm vẫn lưỡng lự, cả trưởng và phó nhà máy cơ khí đều là bạn cô, vậy có phải sau này cô muốn đổi phiếu cũng sẽ dễ hơn hay không?
"Mấy ngày nữa là khi nào?" Sở Thấm hỏi: "Tôi không biết được đâu, tôi còn phải đi thu lương thực bên xã Lạc Thủy và xã Kim Khê các anh nữa."
Kỷ Cánh Diêu suy nghĩ một chút: "Vậy lúc nào cô xong việc được?"
"Ít nhất phải năm ngày đi, Xã Lạc Thủy và Kim Khê cũng dễ thu." Sở Thấm nói.
Thế nhưng vừa nói xong, cô lại cảm thấy có chỗ không đúng.
Kỷ Cánh Diêu hỏi cô khi nào có thể xong việc, vậy ý anh là chờ cô làm xong lại mời sao?
Sở Thấm thấy rất khó hiểu, quan hệ giữa bọn họ tốt như vậy từ lúc nào, không phải chỉ là đổi phiếu với nhau thôi sao?
Nhưng cô còn chưa kịp suy nghĩ xong, Kỷ Cánh Diêu đã nói: "Vậy thì thật là tốt, một tuần sau tôi mới mở tiệc, giờ vẫn còn đang dọn một số đồ gia dụng."
Sở Thấm chỉ chỉ nhà trọ: "Anh dọn vào trong đó sao?"
Kỷ Cánh Diêu gật đầu một cái.
Sở Thấm bây giờ không hề thấy hâm mộ cái loại nhà kiểu phương Tây này, cô cảm thấy nó cứ như lồng chim bồ câu.
Đến cả căn nhà bây giờ đang ở cô cũng thấy nó không đủ lớn, nếu mà vào đây ở chắc cô sẽ c.h.ế.t ngộp mất.
May quá may quá, may quá mình không cần ở đây.
Cô lại hỏi: "Không phải lãnh đạo có thể ở biệt thự riêng sao?"
Trước đây cô nghe người ta nói như vậy.
Kỷ Cánh Diêu không biết làm sao: "Phải thêm tiền, hơn nữa không có biệt thự đâu, chỉ có nhà cấp 4 gạch ngói, cao nhất cũng chỉ xây được hai tầng. Nếu làm trái mà có ai đó báo cáo lên, người của tổ tuần tra sẽ lột da tôi xuống mất."
ở Thấm trợn mắt, trong nháy mắt mở ra thế giới mới.
Thì ra ở trong nhà máy ai thấy lãnh đạo chướng mắt cũng có thể tố cáo, thì ra ăn ở quá khác người là không được.
Xem ra làm trưởng nhà máy cũng không tốt đến vậy.