Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 84

Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:46:50
Lượt xem: 22

Sở Thấm cảm ơn anh ta, xác thùng gỗ với cái mẹt đi lên thượng nguồn. Chỉ cần ở lại đây một lúc thôi là sẽ thấy ở đây không chỉ có nhiều cua nhỏ mà thậm chí còn nhìn thấy cả bóng dáng mấy con trạch nữa.

“Cũng đúng, xung quanh đều là lau sậy và cây nhỏ mà.” Xuân đi hạ tới, nhiệt độ tăng cao, nhưng thảm thực vật che khuất ánh nắng, dòng nước dưới bóng mát tất nhiên là mát mẻ hơn, con trạch rất thích môi trường này.

Nhưng trạch tinh quái lắm, Sở Thấm vẫn chỉ bắt được mỗi cua, về nhà chế biến xong thì được hai hộp bột cua, chỗ bột cua này hoàn toàn đủ cho mấy con gà, thậm chí còn thừa.

"Phần còn lại để làm phân bón đi." Sở Thấm nghĩ thầm, thực ra những thứ kiểu xương dùng làm phân bón rất hiệu quả.

Chiều tối, Sở Thấm trộn bột cua với rau dại rồi đổ vào máng đá cho gà ở bên trong hàng rào.

Thực tế thì cô hiếm khi thả gà ra ngoài để chúng tự đi kiếm ăn, vì thả chúng ra ngoài xong thì cô không biết phải gọi chúng nó về kiểu gì, chỉ có thể bắt ép.

Sở Thấm thực sự không thể học được câu thần chú mà những người khác trong làng gọi: "Cục cục cục…"

Việc này cũng khiến cô phải đi tìm rau rừng hàng ngày để cho gà ăn, qua một thời gian, khi cây giống khoai lang đã phát triển thì cây khoai lang giống được đem trồng lại.

Không biết là bột cua có tác dụng tốt hơn hay thời cơ đã đến, chỉ hai ngày sau, con gà đầu tiên bắt đầu đẻ trứng.

Sáng nay nhiệt độ mát mẻ.

Đêm qua trời mưa nhẹ, trên dãy núi đối diện sân vẫn còn đọng sương mù.

Có những giọt sương treo trên đám cỏ dại ở góc sân, chúng lớn lên đột ngột dưới sự tưới nước của mưa, Sở Thấm dễ dàng nhổ chúng ra.

Sở Thấm hôm kia không đi làm, nên hôm sau cô dậy sớm, sau khi thức dậy, cô nấu cơm và tắm rửa, sau đó cô ra sau nhà lùa gà vào chuồng gà. vào hàng rào.

Nhưng sau khi thả gà xong, tôi quay lại thì thấy một quả trứng sáng rực trên tấm thảm rơm trong chuồng gà!

“Đệt…"

Sở Thấm vui mừng khôn xiết! Con gà này ngon quá, ấn tượng đến nỗi nó đẻ trứng thật.

DTV

Đây là những quả trứng gà con đầu lòng, những quả trứng này tương đối nhỏ nhưng cô không hề ghét bỏ, cô chỉ đem chúng vào phòng ngủ như bảo bối rồi bỏ vào giỏ tre trong tủ.

Sau khi gà đẻ trứng giống như bật công tắc, ngày hôm sau Sở Thấm nhìn thấy trong chuồng gà có hai quả trứng.

Vào ngày thứ ba, cô nhìn thấy ba.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-84.html.]

Bây giờ cô không còn phải lo lắng về việc nên cho trứng của ai vào bữa ăn nữa, cả ba con gà mái đều chắc chắn đã bắt đầu đẻ trứng.

Sở Thấm vui vẻ cất chúng lại với nhau, điều cô mong chờ nhất mỗi sáng thức dậy chính là nhặt trứng.

Ngày hôm đó Sở Thấm cũng luộc hết trứng, ăn xong đi đến bí thư thôn mượn xe đạp, về phần cô muốn đi đâu hả? Đương nhiên là tới thị trấn Lạc Thủy.

Xã Lạc Thủy.

Hôm nay trời đất quang đãng, là một ngày rất đẹp.

Hôm trước đến tận khuya Dương Lập Thu mới về đến nhà, bà ấy đã ngồi xe lửa hai ngày nên đầu óc choáng váng, cứ thế nằm ở nhà suốt một ngày mới tỉnh lại.

Lý Giải Phóng thấy bà ấy như vậy nên cũng không dám nói chuyện nhà họ Kim với bà, cho tới hôm nay ăn điểm tâm xong, thấy sắc mặt bà ấy tốt hơn nên ông ấy mới nói ra.

Không ngoài dự đoán, Dương Lập Thu nghe xong thì m.á.u dồn lên não, giận đến mức váng đầu hoa mắt, suýt chút nữa là ngã xuống đất, sau khi được đỡ lên thì răng va vào nhau cầm cập, đầu hồi lâu không nói nên lời.

"Lập Thu này, bà nói chuyện đi, đừng để cơn giận làm cơ thể tổn thương nặng nề, chuyện giờ đã không có cách nào thay đổi được, hãy suy nghĩ cho Kim Kim và Kim Ngọc đi." Lý Giải Phóng lo lắng khuyên nhủ.

"Tôi còn có thể nói gì?" Dương Lập Thu nghiến răng thật chặt: "Tôi chỉ ước gì có thể xé xác Kim Đại Lực."

"Tất nhiên là xé được thì sẽ xé, nhưng không phải nó bỏ chạy rồi sao." Lý Giải Phóng thấy Dương Lập Thu cứ nhìn xe đạp, thậm chí còn định đi lấy d.a.o thì vội vàng ngăn cản: "Kẻ gây họa là Kim Đại Lực đã chạy rồi, giờ phải suy nghĩ cho hai đứa trẻ, tôi cũng muốn bàn bạc chuyện hai đứa nhỏ này với bà, bằng không chúng ta cứ đón Kim Kim cùng Kim Ngọc về đây đi?"

Dương Lập Thu vỗ bàn cái rầm, căm giận nói: "Vậy thì quá hời cho Kim Đại Lực rồi, năm đó là nó xin cưới Tiểu Mãn, bây giờ Tiểu Mãn mới đi không bao lâu thì nó cũng vứt luôn hai đứa nhỏ."

Lý Giải Phóng than thở: "Hôm đó tôi đến xem xong là muốn dẫn Kim Kim và Kim Ngọc về nhà ngay, nhưng tôi lại nghĩ nhà họ Kim sẽ không chịu, nên mới chờ bà về rồi bàn bạc lại kỹ càng."

Ông ấy đang nói lời thật lòng.

Trước tiên nếu bà nhà mình mà biết chuyện thì nhất định sẽ muốn đón hai đứa trẻ về đây, vậy thì ông ấy cứ nói trước.

Hai người đàn ông nhà họ Kim một người thì lười biếng lạ thường, người kia thì đánh bạc quen thói, tóm lại đều không phải là loại người tốt lành gì. Người lớn trong nhà họ Kim lại là hai ông già nát rượu, vừa lười vừa thích cờ bạc, có thể tưởng tượng được nếu hai đứa nhỏ mà sống ở nhà họ Kim thì sẽ như thế nào.

Vả lại, nhà ông bà vẫn có thể ráng nuôi thêm được hai đứa nhỏ.

Mẹ ông ấy đã qua đời từ lâu, cha ông ấy thì lớn tuổi, hiện giờ thân thể vẫn khỏe mạnh, đuổi gà đuổi chó đều được, tháng nào cũng có tiền trợ cấp, về vấn đề dưỡng lão thì không cần bận tâm một cái gì.

Còn con trai lớn nhà ông ấy mỗi tháng đều có tiền gửi về nhà, còn ông ấy và Lập Thu, cùng với con trai nhỏ đều chăm sóc hoa màu rất lành nghề, của cải quả thật rất sung túc.

Loading...