Yêu đương với cậu của tình địch - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-08-08 03:07:38
Lượt xem: 467
Tôi đã hứa với Tưởng Dịch Thương rằng ngày mai tôi sẽ cho anh ấy câu trả lời.
Nhưng tôi chắc chắn không chỉ vì tôi ham muốn cơ thể của anh ấy.
Mà vì hôm nay khi anh tỏ tình với tôi, trái tim tưởng chừng như đã c.h.ế.t của tôi đã đập trở lại.
Năm năm yêu đương cuối cùng kết thúc bằng sự lừa dối, tôi tưởng rằng đời này tôi sẽ không bao giờ rung động nữa.
Vì vậy, tôi muốn thử.
Tiến về phía trước, nhìn về phía trước.
Anh ấy vui vẻ ăn hết ba tô mì lớn ở nhà tôi. Trước khi rời đi vẫn lo lắng hỏi: “Chắc không thể ngủ một giấc dậy em sẽ quên chuyện này chứ?”
Tôi cam đoan nhiều lần rằng sẽ không quên.
Sau đó anh ấy mới hài lòng về nhà chờ câu trả lời của tôi.
Anh ấy vừa đi chưa được bao lâu, chuông cửa lại vang lên. Tôi tưởng Tưởng Dịch Thương quên mang theo thứ gì đó, không ngờ lúc mở cửa thì phát hiện người đến chính là Tần Thư Dương.
Anh ta uống rượu trong bữa tiệc sinh nhật của Tưởng Dịch Thương, trên người có mùi rượu, đôi mắt hơi đỏ.
Tôi cau mày định đóng cửa lại thì bị anh ta giơ một tay ra, giữ chặt rồi đẩy cửa xông vào.
Anh trừng mắt nhìn tôi nói: "Lâm Tinh Miên, chúng ta mới chia tay bao lâu mà em đã để Tưởng Dịch Thượng đến nhà?"
"Tôi đã chờ bốn tiếng đồng hồ ở dưới lầu, hai người đã làm gì vậy?"
Tôi cạn lời: "Anh bị bệnh à? Không phải việc của anh!"
Lời này nói ra, ai không biết còn nghĩ tôi ngoại tình trước.
Tần Thư Dương nghẹn lời, nói: “Tưởng Dịch Thương có chút tiền, nhưng em có biết hắn lấy tiền từ đâu ra không? Hắn kiếm được từ đánh quyền anh ngầm, loại người như anh ta, có thể cho em được gì chứ?”
"Hơn nữa, em cho rằng Tưởng Dịch Thương thật sự thích em sao? Hắn chỉ muốn tôi và Thẩm Tây Tây chia tay, cho nên hắn cố ý kéo em vào!"
"Tôi khuyên em tránh xa hắn ta là vì muốn tốt cho em!"
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
"Ha, buồn cười quá! Khi anh ngoại tình với Thẩm Tây Tây, anh lại không nghĩ tới muốn tốt cho tôi. Bây giờ tôi có bạn trai thì anh lại lo lắng cho tôi?"
Đúng là chuyện cười hài hước nhất trong năm!
Câu nói này chạm đến chỗ đau của Tần Thư Dương, sắc mặt đột nhiên tối sầm, "Dù sao đi chăng nữa, Lâm Tinh Miên, tôi không cho phép em yêu đương với Tưởng Dịch Thương!"
Tôi chế nhạo: "Anh dùng tư cách để nói chuyện này? Cháu rể của Tưởng Dịch Thương, hay bạn trai cũ của tôi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-duong-voi-cau-cua-tinh-dich/chuong-11.html.]
Tần Thư Dương mím môi, tôi đưa tay đẩy hắn, đang định đóng cửa lại, hắn đột nhiên từ trong túi móc ra một chiếc vòng tay bện từ dây màu đỏ, nói: "Điều ước thứ ba."
Chân tôi bị đóng đinh tại chỗ, tôi choáng váng khi nhìn vào chiếc vòng màu đỏ trước mặt.
Khi tôi học cấp ba, con trai hiệu trưởng trường dạy nghề kế bên thích tôi. Sau khi bị tôi từ chối vài lần, hắn ta cảm thấy mất mặt nên đã hợp tác với bọn xã hội đen bên ngoài trường, trói tôi lại và đưa một khu rừng nhỏ ở ngoại ô...
Là Tần Thư Dương đã cứu tôi, vì báo đáp hắn, tôi đã hứa với hắn, chỉ cần hắn mang theo chiếc vòng màu đỏ đến, tôi có thể cho hắn ba điều ước.
Điều ước đầu tiên, anh ta nói rằng sau khi vào đại học, anh ta hy vọng tôi có thể làm bạn gái anh ta.
Điều ước thứ hai là anh ta muốn chia tay với tôi và yêu cầu tôi đừng hỏi tại sao.
Điều ước thứ ba...
"Điều ước thứ ba là em chia tay với Tưởng Dịch Thương!"
Tôi nghiến răng và siết chặt nắm đấm.
Trong miệng tôi có vị sắt, cảm giác này còn khó chịu hơn cả khi tôi phát hiện ra anh ta cắm sừng tôi.
"Tần Thư Dương, anh giỏi lắm!"
"Tại sao trước đây tôi không nhận ra rằng anh là một người đàn ông ích kỷ và giả tạo như vậy?"
Tần Thư Dương né tránh, nhưng vẫn hung hăng nói: "Em đã hứa với tôi, nói rằng không có tôi thì cuộc đời em đã bị hủy hoại. Tôi đã cứu em, cho em hy vọng, tôi vì em mà bị đánh tới nỗi bị thương, cuối cùng thậm chí không thể vào trường thể thao mà tôi yêu thích, em nói là em nợ tôi."
“Bốp”, tôi tát Tần Thư Dương.
Đây là lần đầu tiên tôi đánh anh ta. Kể cả khi tôi biết anh ta lừa dối tôi, toàn thân tôi đau đến mức run rẩy, nhưng tôi cũng không động tới một sợi tóc của anh ta.
"Cút!"
Tôi giật lấy chiếc vòng màu đỏ, ngay cả chút ký ức tốt đẹp cuối cùng cũng bị người đàn ông trước mặt phá hủy!
"Đừng để tôi gặp lại anh!"
"Tôi buồn nôn!"
Tôi đóng sầm cửa lại.
Tôi ngồi tựa vào khung cửa.
Tay run rẩy.
Tôi chỉ không hiểu sao chàng trai từng liều mạng vì tôi, một mình mạo hiểm, cứu tôi dầu sôi lửa bỏng lại trở nên như thế này?