Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

3 Giải Pháp Khi Xuyên Sách Thành Nữ Phụ - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-08-21 01:21:15
Lượt xem: 187

Nghĩ đến chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay, ta trằn trọc cả đêm không ngủ được.

Nếu Bàng Dực Thành với tư cách là nam phụ lại không thích nữ chính, thì có phải Hứa Cảnh Hoài cũng…

Chắc là không đâu, hôm nay hai người họ còn cười cười nói nói thâm mật với nhau mà.

Ta vò đầu bứt tóc, cảm thấy thật bế tắc, mở cửa chuẩn bị ra sân hít thở chút không khí trong lành.

Nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời, ta càng nhớ Hứa Cảnh Hoài, trong tâm trí ta hắn giống như những vì sao luôn tỏa sáng lấp lánh như vậy.

Không, ta gặp ma rồi.

Mí mắt xinh đẹp, sống mũi cao, đôi môi mỏng hơi mím và đường viền hàm thẳng đến cổ một cách hoàn hảo. Ánh trăng chiếu vào má hắn, khiến hắn trông càng lạnh lùng hơn.

“Nhan Sơ Đường”

Con ma này cũng rất thật, âm thanh cũng rất giống nữa.

Một đôi tay với khớp xương rõ ràng đè xuống bả vai tôi.

Cái chạm này còn ấm nữa nè.

Ta đưa tay chạm vào, xúc cảm ấm áp thoải mái khiến ta vô tức áp mặt vào.

“Ngươi còn muốn sờ đến bao giờ?” Một hơi thở ấm áp phả vào tai ta, hơi ngứa.

Tim ta lỡ nhịp, quay lại nhìn, tim ta chợt đập nhanh một nhịp, quả nhiên là Hứa Cảnh Hoài.

Người này đi đường sao mà không có âm thanh nào hết vậy, làm ta giật cả mình, nhanh chóng rút tay về.

“Tại sao ngài lại ở đây? Ngài đây là đang tự ý đột nhập vào nhà người khác”

Hắn cười nhẹ rồi nhìn ta trêu đùa: “Ta học theo ngươi thôi, trèo tường vào”

“Ta không có” Ta cãi lại.

Hứa Cảnh Hoài vẻ mặt âm trầm nhướng mày nói: “Nói, hôm nay ngươi đi đâu”

Sao hắn lại tức giận?

Nghĩ đến hôm nay hắn và Tạ Cẩm Ly ở cùng một chỗ, ta cũng tức giận.

Ta lớn tiếng nói: “Liên quan gì đến ngài, ngài đi mà lo lắng cho Tạ tiểu thư của ngài đi kìa”

Hắn híp mắt, lạnh lùng và cong đôi môi, cười lạnh.

“Tạ tiểu thư của ta?”

“Không phải ngươi cố ý sắp xếp để ta gặp nàng ta sao? Sao vậy, mục đích thành công rồi sao ngươi có vẻ không vui vậy?” 

Nếu không phải vì cốt truyện, ai thèm làm ra mấy chuyện ngu ngốc này chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/3-giai-phap-khi-xuyen-sach-thanh-nu-phu/chuong-16.html.]

Rõ ràng là ta đau khổ muốn c.h.ế.t nhưng ta vẫn giả vờ như không có gì và nhìn các người ân ân ái ái với nhau.

“Yên tâm đi, từ đây về sau ta sẽ không xen vào việc của ngài nữa”

Hắn đột nhiên bước đến gần ta, trong giọng nói mang theo vài phần ấm ức cùng nũng nịu.

“Tại sao ngươi lại đẩy ta cho người khác”

Ta không chịu nổi giọng điệu như vậy của hắn nên bịt đôi tai đang nóng bừng của mình lại, vội vàng lùi lại: “Điện hạ, xin hãy tự trọng”

Sắc mặt hắn lập tức tối sầm: “Sao lúc ngươi đi cùng với Bàng Dực Thành thì không chú ý lễ nghi như thế đi?”

Thật là quá đáng.

Ta tức giận nói với hắn: “Buổi chiều hôm ngài và Tạ Cẩm Ly thân thiết như vậy sao ngài không chú ý lễ nghi, dựa vào cái gì mà nói ta”

Hứa Cảnh Hoài hơi sửng sốt, hắn cẩn thận nhìn sắc mặt tôi, vài giây sau mới cong môi nói: “Ngươi đang ghen à?”

Cái này, không đúng, lời này lúc ta nói mặt không hề đỏ, tim cũng không có đập liên hồi đâu.

“Ta không có, ngài… đừng có nói vớ vẩn” Ta hừ một tiếng, cố ý mạnh miệng.

Hứa Cảnh Hoài lật mặt rất nhanh, chỉ mới vài giây trước hắn còn mang dáng vẻ u ám, thế mà bây giờ trên mặt vui vẻ, còn cười một cách khó hiểu.

Đột nhiên, hắn nắm lấy cánh tay kéo ta một cái, ta không phòng bị mà ngã vào lòng hắn.

Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!

Ta thở gấp gáp, tim đập thình thịch.

Hắn ghé sát vào tai ta, nói: “Ta và Tạ Cẩm Ly không có gì cả, hôm nay nàng ta rủ ta ra ngoài đi dạo, nhưng mà…” 

“Nhưng mà cái gì?” Ta nóng lòng muốn nghe đáp án, cả người tỏ ra vẻ rất nôn nóng.

Hứa Cảnh Hoài cười khúc khích vài tiếng, cố ý kéo dài giọng nói: “Nhưng mà, ta đã từ chối nàng ta rồi.”

Ta chớp chớp mắt, thắc mắc hỏi: “Tại sao? Ngài không thích nàng ấy à?”

Hắn gõ nhẹ vào đầu tôi, trầm giọng nói: “Ngươi thấy ta thích nàng ta chỗ nào” 

“Thế ngài thích ai?” Ta bực bội xoa xoa đầu.

Mắt hắn đỏ lên, đưa tay ôm lấy đầu ta, kéo về phía mình, sau đó hắn nhẹ nhàng hôn ta.

Não ta ngừng hoạt động mất rồi, trong đầu cứ như có một dàn pháo hoa đang nổ.

Một lúc sau, với giọng nói dễ nghe của mình hắn chậm rãi nói: “Nhan Sơ Đường, là nàng quá ngốc, nàng hiểu không?”

Khoảng cách quá gần, gương mặt hắn được ánh trăng chiếu sáng, khuôn mặt lạnh lùng bây giờ đầy dịu dàng.

Lòng ta hoảng loạn, đầu óc trống rỗng, cảm thấy khó thở.

"Aaa, trong một ngày mà cả nam chính và nam phụ đều đến tỏ tình với ta!”

Ta đang nằm mơ hay là kịch bản bị phá hỏng rồi.

Loading...