Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Chàng 8 Múi Đoản Mệnh Của Tiểu Tiên - Chương 17-19

Cập nhật lúc: 2024-06-08 07:46:01
Lượt xem: 560

Chương 17: "Nam thần" trường học

 

"Này, anh chàng đẹp trai đứng ở cổng kia nhìn mê quá đi!"

"Đúng đúng, cậu cũng thấy đẹp trai hả? Không biết là bạn trai của ai nữa, thật là may mắn."

"Tớ đoán là anh ấy chưa có bạn gái đâu, lần nào cũng thấy anh ấy đứng đợi một mình, chẳng thấy bóng dáng cô gái nào bên cạnh cả."

...

Mấy đứa bạn cùng phòng đang xì xào bàn tán, tôi tháo tai nghe, cất máy tính, chuẩn bị về nhà.

Tôi chưa bao giờ hứng thú với việc buôn chuyện.

Hôm nay là thứ sáu, nhà tôi ở ngay trong thành phố, cuối tuần nào tôi cũng có thể về nhà với bố mẹ.

Nắng đẹp, tôi thong thả bước ra khỏi cổng trường, thật trùng hợp, tôi vừa liếc mắt đã nhìn thấy "tổng tài bá đạo" cao 1m88, lạnh lùng, nổi tiếng khắp trường.

Anh ta mặc một bộ vest bảnh bao, đứng tựa vào chiếc xe sang trọng, cả người toát ra khí chất "đừng lại gần tôi", thời tiết tháng năm oi bức, nhưng xung quanh anh ta dường như có sẵn điều hòa. Cách một khoảng khá xa, tôi không nhìn rõ lắm.

Như nhận ra có người đang nhìn mình, anh ta quay đầu lại, chỉ một cái liếc mắt, anh ta đã sải bước về phía tôi.

Xung quanh, mấy cô nàng "fan girl" hò hét ầm ĩ, giơ điện thoại lên chụp ảnh lia lịa.

Đừng đến đây! Người sợ nổi tiếng như heo sợ béo, lỡ đâu bị chụp ảnh tôi đi cùng con trai khác, thì tiêu đời.

Thế là tôi ba chân bốn cẳng chạy mất dạng.

May quá, anh ta không đuổi kịp.

Lúc tôi đang cúi người thở hổn hển, vừa ngẩng đầu lên, đã thấy người đàn ông kia đứng trước mặt, hơi thở đều đặn, trông chẳng hề mệt mỏi chút nào.

Anh ta nhìn tôi chằm chằm, trên gương mặt điển trai lộ rõ ​​vẻ bi thương xen lẫn vui mừng, ngay sau đó, anh ta tiến lại gần, kéo tôi ngã vào một vòng tay ấm áp.

"Vợ..."

 

Chương 18: "Ông xã" từ trên trời rơi xuống

 

Cái gì cơ?

Chuyện xảy ra quá bất ngờ, tôi nhất thời chưa kịp phản ứng.

Cứ như vậy im lặng ôm nhau vài giây, tôi mới hoàn hồn.

Đây là tình huống gì? Gặp một anh chàng đẹp trai xa lạ, sau đó là màn rượt đuổi ngoạn mục, rồi anh chàng đẹp trai ôm chầm lấy mình, vừa mở miệng đã gọi là "vợ"!

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chang-8-mui-doan-menh-cua-tieu-tien/chuong-17-19.html.]

Ôi trời ơi, phim truyền hình cũng không dám diễn như vậy.

Tôi đưa ngón tay chọc chọc vào eo anh ta, lên tiếng nhắc nhở: "Xin chào, có lẽ anh nhận nhầm người rồi, hay là anh nhìn lại xem?"

Anh ta lập tức buông tôi ra, sau đó nâng mặt tôi lên, ở khoảng cách gần như vậy, tôi có thể nhìn rõ từng lỗ chân lông trên mặt anh ta, sống mũi cao thẳng, nhìn lên trên là đôi mắt phượng hẹp dài, lạnh lùng, lúc này lại ngấn lệ.

Tôi bối rối quay đầu đi, lùi lại một bước.

"Xin lỗi anh, anh nhận nhầm người rồi, tôi còn có việc."

Nói rồi, tôi lại định chuồn đi, nhưng bị anh ta giữ cổ tay lại.

"Anh không thể nào nhận nhầm được, em chính là vợ anh."

Tôi nghe ra sự tủi thân trong giọng nói của anh ta, không kìm được liếc nhìn anh ta một cái. Anh ta đang nhìn tôi, lén nhìn bị bắt gặp, tôi có chút xấu hổ.

"Tôi, một sinh viên đại học, gia đình bình thường, chắc chắn là không quen biết một doanh nhân thành đạt như anh, mong anh tự trọng."

Nói xong, tôi quay người bỏ đi.

Gió thổi qua, mang theo giọng nói có chút thất vọng của anh ta: "Lần này, em đừng hòng chạy thoát."

 

Chương 19: Lại gặp "ông xã hờ"

 

Về đến nhà, tôi đá văng giày, lao thẳng vào ghế sofa, mọi chuyện vừa rồi thật khó tin.

"Mẹ ơi, con đói!"

Tôi gọi mẹ, bà nhanh chóng chạy ra, xoa đầu tôi, ôm tôi vào lòng: "Sắp xong rồi, mẹ làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất đây."

Tôi nũng nịu dụi đầu vào lòng mẹ, cảm giác thật ấm áp.

Lần thứ ba gặp lại người đàn ông kia, tôi thừa nhận nếu như anh ta chưa từng có những hành động khiếm nhã với tôi, có lẽ tôi đã khuất phục trước nhan sắc của anh ta rồi.

Dung mạo xuất sắc như vậy, ngay cả trong phim truyền hình cũng hiếm thấy.

Nhìn thấy anh ta, tôi vội vàng đi đường vòng. Nhưng vẫn bị anh ta tóm được, anh ta nhanh chóng bước tới, đi song song với tôi.

"Vợ à, em nói chuyện với anh một chút đi, anh xin em đấy."

Anh ta không dám động tay động chân với tôi, chỉ như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau.

Tôi vừa bước nhanh vừa nói: "Làm ơn, đừng có làm nũng với tôi, với lại anh về nhà soi gương xem lại mình đi, tôi thật sự không phải vợ anh."

Nếu anh ta cứ tiếp tục thế này, tôi có thể viết được cả một bộ tiểu thuyết "Bỗng dưng có chồng tổng tài" luôn đấy!

Đi đến tận ký túc xá nữ, anh ta nhẹ nhàng kéo áo tôi: "Rõ ràng là em, em còn không chịu nhận anh, đồ phụ nữ vô tình!"

Lần này tôi phì cười, hất tay anh ta ra: "Nghe cho rõ đây, đây là lần cuối cùng tôi nói, tôi không phải vợ anh, anh còn tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối tình dục!"

Loading...