Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ánh Trăng Sáng Rọi Bụi Trần - Chương 10:

Cập nhật lúc: 2024-05-22 20:00:10
Lượt xem: 4,986

21

Thị vệ áp giải Sở Vân Ninh đến.

Sở Vân Ninh biết bản thân không còn đường lui.

Nàng ta quỳ trước mặt ta, cầu xin: “Trần Ai, cho ta gặp Lạc nhi lần cuối, ta cầu xin muội.”

Ta sợ thủ ngữ không thể diễn đạt rõ ràng, bèn quay người bảo cung nữ mang bút mực giấy nghiên đến.

Sau đó viết lên giấy: [Ta có thể cho ngươi gặp Lạc nhi lần cuối, nhưng ngươi phải hứa với ta, hãy tạm biệt Lạc nhi tử tế, đừng để con bé lớn lên trong hận thù. Nếu ngươi đồng ý, ta có thể hứa với ngươi, sẽ coi Lạc nhi như con gái ruột. Nếu ngươi gieo mầm móng hận thù trong lòng Lạc nhi, ta sẽ không quan tâm đến con bé nữa.]

Ta bảo cung nữ đưa tờ giấy cho Sở Vân Ninh xem.

Sở Vân Ninh xem xong, gật đầu với ta: “Được, ân oán của chúng ta không liên quan đến con trẻ, muội cho ta gặp Lạc nhi lần cuối, ta sẽ tạm biệt con bé tử tế, tuyệt đối không nói một lời xấu nào về muội trước mặt con bé.”

Ta gật đầu, bảo cung nữ bế Lạc nhi ra.

Lạc nhi nhào vào lòng Sở Vân Ninh nũng nịu: “Mẫu thân, Lạc nhi nhớ người lắm.”

“Lạc nhi, mẫu thân cũng nhớ con lắm.” Sở Vân Ninh ôm Lạc nhi lau nước mắt.

Lạc nhi hỏi: “Mẫu thân, sao người lại khóc?”

Sở Vân Ninh đáp: “Lạc nhi, vì mẫu thân phạm lỗi, phải chịu phạt, mẫu thân khóc vì không nỡ rời xa Lạc nhi, nhưng Lạc nhi ngoan, sau này phải nghe lời di mẫu.”

Lạc nhi ngửi thấy hơi thở chia ly, òa khóc: “Hu hu, mẫu thân, Lạc nhi muốn mẫu thân.”

“Lạc nhi ngoan, đừng khóc.” Sở Vân Ninh dỗ dành Lạc nhi, lau khô nước mắt, nói: “Lạc nhi, người phạm lỗi thì phải chịu phạt, mẫu thân hy vọng sau này con sẽ trở thành người tốt…”

Nghe những lời này từ miệng Sở Vân Ninh, ta rất bất ngờ.

Ta không tin nàng ta thật lòng hối cải, nàng ta nói với Lạc nhi như vậy, chỉ là đang giúp Lạc nhi chọn con đường tốt hơn.

Nàng ta không muốn Lạc nhi lớn lên trong hận thù, coi như nàng ta còn chút lương tâm.

Lạc nhi khóc mệt, ngủ thiếp đi trong lòng Sở Vân Ninh.

Ta ra hiệu cho cung nữ bế Lạc nhi về phòng ngủ.

Sở Vân Ninh kìm nén nước mắt, trong nháy mắt sắc mặt đã thay đổi.

Nàng ta cười lạnh nói: “Trần Ai, muội có biết tại sao năm đó ta bán muội vào thanh lâu, mà không gi/3t muội để trừ hậu họa không?”

“Tại sao?” Ta dùng thủ ngữ ra hiệu.

22

“Vì chúng ta là song sinh hoa, một bông ch/3t đi, bông còn lại cũng sẽ héo mòn dần. Cho nên, cho dù ta phạm tội ch/3t, Mặc Tiêu Hàn cũng sẽ không gi/3t ta, hắn nhiều nhất là giam cầm ta.”

Khóe miệng Sở Vân Ninh nở nụ cười như đến từ địa ngục, khác hẳn hình tượng người mẹ hiền từ trước mặt Lạc nhi.

Ta hiểu rất rõ, có những kẻ ác, ngươi tưởng rằng sau khi trải qua đòn roi sẽ hướng thiện, nhưng thực chất không phải vậy.

Giống như Sở Vân Ninh, nàng ta xấu xa đến tận xương tủy, đến ch/3t cũng sẽ không thay đổi.

Ta ra hiệu với Sở Vân Ninh: “Vậy ngươi cứ ở trong đại lao đến già đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-trang-sang-roi-bui-tran/chuong-10.html.]

“Muội sai rồi.” Sở Vân Ninh cười càng thêm độc ác, như thể đã đưa ra quyết định nào đó, “Nếu bông hoa không thể nở rộ rực rỡ, chi bằng hãy ch/3t một cách bi thảm.”

Nàng ta nói xong, lao đầu vào tường.

Ta lùi lại hai bước, kinh hãi nhìn nàng ta.

“Trần Ai, ta là kẻ xấu xa bẩm sinh, muội là người tốt bẩm sinh.” Sở Vân Ninh miệng phun ma//u tươi, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng, “Cho nên, cho dù ta có làm hại muội hết lần này đến lần khác, muội cũng sẽ đối xử tốt với Lạc nhi, phải không? Lương tâm của muội không cho phép muội trút hận thù với ta lên người con bé.”

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Ta nhắm mắt lại, nàng ta nói đúng, ta sẽ không trút hận thù với nàng ta lên người Lạc nhi.

Nhưng nếu ta thật sự héo mòn dần như lời Sở Vân Ninh, ngoài ta ra, còn ai có thể bảo vệ Lạc nhi?

23

Đêm khuya, Mặc Tiêu Hàn trở về.

Hắn nói với ta, Thành vương cùng đường đã gieo mình xuống vực tự vẫn, t.h.i t.h.ể cũng đã tìm thấy, treo trên tường thành cho mọi người thấy.

Còn Thái hậu bị bắt cóc, may mắn thoát ch/3t.

Trước khi gieo mình xuống vực, Thành vương đã nói với Thái hậu: “Mẫu hậu, nhi thần thả người, xin người hãy giúp nhi thần chăm sóc Lạc nhi.”

Hóa ra Sở Vân Ninh đã đoán trước, cho dù ta ch/3t, vẫn còn Thái hậu bảo vệ Lạc nhi.

Cho nên trước khi ch/3t, nàng ta mới có thể không sợ hãi như vậy.

Cung nhân bẩm báo với Mặc Tiêu Hàn chuyện Sở Vân Ninh giả mạo ta trộm ngọc tỷ, cuối cùng lao đầu vào tường tự vẫn.

Mặc Tiêu Hàn nghiến răng nghiến lợi: “Nàng ta ch/3t là đáng đời!”

Ta không cho cung nhân nói với Mặc Tiêu Hàn chuyện song sinh hoa một bông ch/3t đi bông còn lại cũng sẽ héo mòn dần.

Lời nói của Sở Vân Ninh nghe rất thần bí, chưa chắc đã ứng nghiệm.

Trên đời có nhiều chị em sinh đôi như vậy, tại sao chỉ có ta và Sở Vân Ninh mới có câu nói này?

Mặc Tiêu Hàn còn nói với ta một tin tức: “Trần Ai, trẫm đã phát hiện một cây song sinh hoa trên vách núi, chính là thần dược trị bệnh cổ họng mà Thái y vẫn luôn tìm kiếm, trẫm đã bảo Thái y viện hái lá về sắc thuốc rồi.”

Sau khi Thành vương gieo mình xuống vực, Mặc Tiêu Hàn đứng trên vách núi nhìn xuống, nhìn thấy cây song sinh hoa đó.

Hắn nói chính mắt hắn nhìn thấy cây song sinh hoa, một bông đã ăn thịt bông còn lại.

Hắn nói xong bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, hỏi ta thời gian Sở Vân Ninh lao đầu vào tường tự vẫn.

Cung nhân bẩm báo thời gian, ánh mắt Mặc Tiêu Hàn tối sầm lại.

Hắn thấy lúc song sinh hoa một bông ăn thịt bông còn lại, trùng hợp với thời gian Sở Vân Ninh lao đầu vào tường tự vẫn.

Sự trùng hợp này khiến ta không khỏi lo lắng những lời Sở Vân Ninh nói trước khi ch/3t là thật.

Thái y viện sắc thuốc xong, bưng đến cho ta uống.

Theo lời Thái y, mỗi ngày hái một chiếc lá sắc thuốc uống, uống đủ bảy ngày, cổ họng ta sẽ khỏi hẳn.

Ta hỏi Thái y, hái lá rồi, cây song sinh hoa này có thể sống sót không?

Thái y nói, cây song sinh hoa có thể sống sót hay không, không liên quan đến lá, mà phụ thuộc vào ánh sáng mặt trời và chất dinh dưỡng.

Loading...