Ánh Trăng Sáng Rọi Bụi Trần - Chương 6:
Cập nhật lúc: 2024-05-22 20:00:05
Lượt xem: 4,814
13
Chớp mắt đã đến ngày sinh thần Thái hậu.
Ta lấy cớ trong người mang bệnh không định dự tiệc, nhưng đến lúc hoàng hôn, Mặc Tiêu Hàn phái một chiếc kiệu đến đón ta.
Mặc Tiêu Hàn chờ ta ở tẩm cung của hắn.
Hắn đang ngâm mình trong hồ tắm nước nóng, gọi ta: “Lại đây, Trần Ai, tắm cùng trẫm.”
Ta đỏ mặt, giang rộng vòng tay, để cung nữ cởi bỏ y phục cho ta.
Hơi nước lượn lờ, mặt nước nổi lấm tấm cánh hoa, khiến gương mặt ta càng thêm kiều diễm.
Mặc Tiêu Hàn gác cằm lên vai ta, ta dựa vào lòng hắn, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác ấm áp bao bọc.
Lát sau, Mặc Tiêu Hàn lên tiếng bên tai ta: “Trần Ai, chữ mà nàng muốn viết hôm đó, trẫm biết.”
Hắn biết?
Ta quay đầu nhìn hắn, nhưng hắn lại hôn lên môi ta…
Sau khi ra khỏi hồ tắm, Mặc Tiêu Hàn thay long bào.
Trên giá treo quần áo bên cạnh hắn treo một bộ phượng bào mới tinh.
“Trần Ai, thay bộ phượng bào này vào.” Lời Mặc Tiêu Hàn khiến ta sững sờ tại chỗ.
Phượng bào chỉ có Hoàng hậu mới được mặc.
“Trần Ai, chẳng phải Thái hậu không muốn nàng tham gia tiệc mừng thọ tối nay sao?” Mặc Tiêu Hàn ngừng một chút, tiếp tục nói, “Vậy trẫm sẽ để nàng tham dự với tư cách Hoàng hậu.”
Cái gì? Còn có thể như vậy sao?
Xem ra Mặc Tiêu Hàn thật sự đoán được suy nghĩ trong lòng ta, còn dung túng ta làm chuyện khó tin này.
Mặc Tiêu Hàn biết cách chọc giận Thái hậu, ai cũng biết Thái hậu không phải là mẫu thân ruột của Mặc Tiêu Hàn.
Thái hậu thường vì xen vào chuyện của Hoàng đế, mà nhiều lần bị Mặc Tiêu Hàn đưa đến hành cung ở.
Mặc Tiêu Hàn thật quá nham hiểm, ta bội phục sát đất.
Ta dùng thủ ngữ hỏi Mặc Tiêu Hàn: [Vậy Hoàng hậu thì sao?]
“Tiệc mừng thọ dĩ nhiên chỉ có thể có một Hoàng hậu xuất hiện, bên phía nàng ta trẫm sẽ tự sắp xếp, nàng chỉ cần thay phượng bào, yên tâm đi dự tiệc cùng trẫm.”
Ta vẫn còn lo lắng, dùng thủ ngữ bày tỏ: [Nhưng ta không nói được, rất dễ bị lộ tẩy.]
Mặc Tiêu Hàn trấn an ta: “Không sao, nàng không cần nói chuyện, trẫm chính là miệng của nàng, nếu bị lộ tẩy, chẳng phải sẽ càng thêm thú vị sao?”
“…” Ta chấn động tột độ.
Mặc Tiêu Hàn đúng là sợ hậu cung của hắn không có chuyện.
Tuy là không tốt, nhưng lại nhìn có vẻ vô cùng kích thích.
Ta rất muốn biết, Sở Vân Ninh sau khi biết ta thay thế nàng ta, sẽ có tâm trạng gì?
Ta gật đầu, để cung nữ thay ta mặc bộ phượng bào phức tạp vào.
14
Trước khi buổi tiệc chính thức bắt đầu, Mặc Tiêu Hàn nắm tay ta bước vào chính điện, nơi tổ chức tiệc.
Ta và Sở Vân Ninh giống nhau như hai giọt nước, nay lại mặc trang phục giống hệt, hoàn toàn có thể lấy giả tráo thật.
Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, Hoàng thượng lại nắm tay Hoàng hậu đến dự tiệc?
Chẳng lẽ việc Hoàng thượng cấm túc Hoàng hậu, độc sủng Trần phi mấy hôm trước chỉ là giả vờ?
Hôm nay Thái hậu rạng rỡ hẳn ra, thấy Mặc Tiêu Hàn nắm tay ta, bà nở nụ cười hài lòng: “Đế hậu tình thâm, là phúc phận của nước Mặc, Ai gia rất vui mừng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-trang-sang-roi-bui-tran/chuong-6.html.]
Sau khi an tọa, lễ nhạc vang lên, mọi người nâng chén đồng thanh chúc tụng: “Chúc Thái hậu thọ tỷ Nam Sơn, phúc như Đông Hải.”
Sau khi kính rượu xong, mọi người ngồi xuống, vũ cơ trong sân đang biểu diễn múa.
Kết thúc một khúc, Mặc Tiêu Hàn là người đầu tiên dâng lễ mừng thọ Thái hậu.
Ta chẳng chuẩn bị gì, may mà Mặc Tiêu Hàn đã chuẩn bị lễ vật giúp ta.
Hắn dâng một cặp ngọc như ý cho Thái hậu với danh nghĩa Đế hậu.
Thái hậu mỉm cười nhận lấy, sau đó hỏi ta: “Vân Ninh, Ai gia nhớ lễ vật con chuẩn bị cho Ai gia không phải cái này, sao lại đổi ý lúc này?”
Mọi người đều nhìn về phía ta, bề ngoài ta bình tĩnh, nhưng thật ra có chút hoảng loạn.
Thái hậu hỏi ta, lẽ ra ta phải đáp lời, nhưng cổ họng ta không thể nói chuyện được.
Dưới bàn tiệc, Mặc Tiêu Hàn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, trấn an ta.
Hắn đáp lời thay ta: “Mẫu hậu, đây là ý của nhi thần, trẫm và Hoàng hậu cùng nhau dâng lễ vật, chẳng phải ý nghĩa hơn sao? Chẳng lẽ mẫu hậu không thích cặp ngọc như ý này?”
Thái hậu mỉm cười giảng hòa: “Ai gia chỉ thuận miệng hỏi, Tiêu nhi có lòng là tốt rồi, Ai gia rất thích cặp ngọc như ý này.”
“Thích là tốt rồi.” Mặc Tiêu Hàn chuyển chủ đề sang Thành vương, “Không biết Thành vương đã chuẩn bị lễ vật gì cho Thái hậu?”
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
“Hôm nay bản vương không chỉ chuẩn bị lễ vật cho Thái hậu, mà còn chuẩn bị cả tiết mục.” Thành vương nói xong liền vỗ tay.
Nhạc công triều đình thấy vậy bèn đổi khúc nhạc.
Một nam tử mặc áo đen, đeo mặt nạ che nửa mặt bước lên, biểu diễn một bài múa kiếm.
Nhìn đôi mắt sau lớp mặt nạ, trong lòng ta cả kinh.
Ta nhận ra đó là Khanh An, hắn là tử sĩ của Thành vương.
Tử sĩ là sự tồn tại bí ẩn hơn cả ám vệ, có thể hành động độc lập, nhưng rất hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người cùng chủ nhân.
Nếu không chẳng khác nào mất đi một nửa giá trị, chẳng khác gì thị vệ bên cạnh.
Ta vô thức liếc nhìn Mặc Tiêu Hàn, sợ hắn nhận ra Khanh An, gây ra họa lớn.
Khanh An múa kiếm, dáng vẻ oai phong và kiếm pháp tuyệt luân, khiến mọi người phải trầm trồ.
Thái hậu cũng liên tục gật đầu khen ngợi.
Khanh An liếc nhìn ta, chính ánh mắt này đã khiến Mặc Tiêu Hàn chú ý.
Ánh mắt hắn hơi trầm xuống, cẩn thận quan sát Khanh An.
Bàn tay nắm ly rượu của hắn càng siết chặt, khi Khanh An kết thúc bài múa kiếm, chiếc ly rượu bằng hổ phách trong tay Mặc Tiêu Hàn bị hắn bóp nát.
Mọi người kinh hô, không ai dám thở mạnh.
“Mau truyền Thái y!” Thái hậu lên tiếng hỏi, “Tiêu nhi, con làm sao vậy?”
Tay Mặc Tiêu Hàn bị mảnh vỡ cứa vào, ma//u chảy không ngừng.
Tiệc cung đình đều có Thái y chờ sẵn ở thiên điện, đề phòng bất trắc.
Thái y tiến lên băng bó cho Mặc Tiêu Hàn, hắn lạnh lùng ra lệnh cho Khanh An: “Cởi mặt nạ ra.”
Khanh An chậm rãi tháo mặt nạ, lộ ra gương mặt tuấn tú.
Người ngoài không hiểu lý do, nhưng ta biết rõ, Mặc Tiêu Hàn đã sớm điều tra ra thân phận của Khanh An.
Ta không biết tại sao hắn lại không động đến Khanh An, nhưng giờ Khanh An xuất hiện múa kiếm trong buổi tiệc, chẳng khác nào đang khiêu khích Mặc Tiêu Hàn.
Ta biết với tính cách của Khanh An, hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Giải thích duy nhất là, Thành vương biết hết mọi chuyện, và muốn nhân cơ hội này gây rối.
Trong mắt Mặc Tiêu Hàn lóe lên sát khí, giọng nói lạnh lẽo: “Lôi xuống gi/3t.”