Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BIỂN RỘNG TRỜI CAO - Chương 04

Cập nhật lúc: 2024-06-05 18:42:12
Lượt xem: 1,687

4.

 

Thải Nhi rất nhanh đã bị người hầu tâm phúc của ta trói lại.

 

Trước khi nàng ta gây ra động tĩnh lớn hơn, ta đưa nàng ta vào phòng của ta.

 

Nhìn thấy Thải Nhi không ngừng giãy giụa, lòng ta dần lạnh đi.

 

Kiếp trước ta thật sự trời sinh ngu muội, lại bị lừa bởi thủ đoạn vụng về như vậy.

 

Sau lưng Thải Nhi chắc chắn có chỉ thị của người khác, thậm chí Giang Dung và Trần An bỏ trốn cũng có thể là do bọn họ bày ra.

 

Mục đích, là lừa ta ra khỏi kinh thành.

 

Ta bóp cằm nàng ta: "Nói, rốt cuộc ngươi là người của ai?"

 

Thải Nhi im lặng không nói, chỉ trừng đôi mắt to tròn căm hận nhìn ta, như thể ta là tội nhân tội ác tày trời vậy.

 

Miệng nàng ta kín hơn ta tưởng.

 

Ta mất kiên nhẫn, hung hăng tát nàng một cái, khóe miệng Thải Nhi tràn m.á.u ra.

 

Nàng ta nhổ ra một ngụm máu, vẫn không lên tiếng.

 

Trong lòng ta nảy sinh nghi ngờ, thăm dò nói: "Có người lấy người nhà của ngươi uy h.i.ế.p ngươi?"

 

Sắc mặt Thải Nhi thay đổi, ta biết mình đã đoán đúng.

 

Ta nhìn nàng ta từ trên cao xuống, thản nhiên nói: "Ngươi nói đầu đuôi ngọn ngành sự tình cho ta biết, ta sẽ bảo vệ người nhà của ngươi.”

 

...

 

Nửa canh giờ sau, ta bước ra khỏi phòng.

 

Lúc này màn đêm tối dần, ánh trăng trên trời mờ ảo nhưng lại quỷ dị.

 

Mặc dù trong lòng đã đoán trước được vài phần, nhưng khi chân tướng sự việc được Thải Nhi nói ra, ta vẫn cảm thấy trong lòng chua xót.

 

Ta và Tôn di nương tuy đấu đá gay gắt với nhau nhiều năm, nhưng ta hoàn toàn không có ý hại người.

 

Ta không ngờ bà ta lại hại ta đến mức này!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bien-rong-troi-cao/chuong-04.html.]

 

Tôn di nương tên thật là Tôn Nghi, là con gái của phú thương Tôn thị ở Giang Nam.

 

Hai mươi năm trước, phụ thân ta phụng mệnh hoàng đế đi nam tuần, đi qua Giang Nam đã có tình ý với Tôn Nghi.

 

Sau đó, Tôn Nghi liền đi theo trở về kinh thành.

 

Ta theo mẫu thân đến trước cửa phủ lần đầu lúc nhìn thấy bà ta, bà ta đang mang thai, trên mặt là dã tâm không thể che giấu.

 

Sau đó, bà ta đã sinh cho Giang phủ một trai một gái.

 

Con gái Giang Hân Vinh năm nay đến tuổi cập kê.

 

Con trai Giang Hạo vừa tròn mười tuổi.

 

Tôn Nghi sinh ra trong nhà thương nhân thế gia, tính cách khôn ngoan đã quen tính kế.

 

Kiếp trước, chính ta đã bị bà ta tính kế mà mất mạng.

 

Mà sở dĩ bà ta muốn hại ta, chính là muốn để con gái bà ta, Giang Hân Vinh thay thế ta trở thành thế tử phi Trấn Nam Vương.

 

Bà ta, đã thèm muốn mối hôn sự này của ta từ lâu rồi.

 

Đối với Trấn Nam Vương phủ mà nói, bọn họ chỉ cần Giang thừa tướng là thông gia, về phần cuối cùng là thành thân với người con gái nào của Giang thừa tướng thì bọn họ cũng không để tâm...

 

Ta hít sâu một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều.

 

Lúc này cách giờ giới nghiêm ở kinh thành còn một chút thời gian, ta sai người bí mật chuẩn bị một chiếc xe ngựa, nhân lúc trời tối ra khỏi phủ.

 

Xe ngựa dừng ở một ngõ nhỏ bên cạnh Hoa Mãn Lâu.

 

Đây là một tòa thanh lâu lớn nhất kinh thành.

 

Ta ngồi trong xe ngựa đợi một lúc, cho đến khi một bóng người cao lớn từ Hoa Mãn Lâu bước ra.

 

Đó là một công tử trẻ tuổi tuấn tú, sau lưng đeo một cây đàn cổ.

 

Khi y say rượu đi qua bên cạnh xe ngựa, ta vén rèm xe gọi hắn ta lại.

 

"Bạch Hạc Nguyên."

 

Y dừng bước, từ từ quay người nhìn lại.

Loading...