CẨM TÂM - CHƯƠNG 9
Cập nhật lúc: 2024-06-27 10:27:08
Lượt xem: 472
17.
Ngoại tổ mẫu bệnh nặng, muốn gặp a mặt a nương một lần.
A nương lấy chuyện này ra để đàm phán với cha:"Trừ phi ngươi để cho Cẩm Tâm gả cho Tu Trác, nếu không không có thương lượng gì ở đây hết."
Điên rồi, bà ta điên rồi.
Ta kéo tay áo cha: "Cha đừng có đồng ý với bà ta!"
"Loại người mấy năm không thèm về nhà mẹ, thư cũng không thèm gửi một lá nào, chúng ta nói bà ta bệnh rồi, ông bà sẽ tin thôi."
Cha ta gật đầu bất lực.
Mỗi lần hồi kinh, ông đều dẫn theo ta và túi lớn túi nhỏ lễ vật tới thăm ngoại tổ phụ, cố gắng duy trì thân tình.
A nương lại trách phụ mẫu gả mình cho thương nhân, thật sự giận dỗi cả đời.
Ngoại tổ mẫu không biết làm sao, chỉ có thể hàng năm đều sai ma ma đến xem nữ nhi có mạnh khỏe hay không, đã nguôi ngoai hay chưa.
Còn giải thích với cha rằng a nương người đạm như cúc, đối với mọi người mọi chuyện đều thờ ơ, mong ông đừng trách bà ấy.
18.
Ta mang theo một xe đầy thuốc bổ và nhân sâm, đi suốt ba ngày đường, cuối cùng cũng đến được nhà ngoại tổ phụ.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cam-tam/chuong-9.html.]
Ngoại tổ mẫu bị bệnh đang nằm trên giường, nhìn ra phía sau ta, thất vọng nói : "Nương con vẫn không chịu về à?"
"Là lỗi của cháu, a nương muốn cháu gả cho Tu Trác."
"Cha con không đồng ý, bà ấy mới hận sang luôn cả ngoại tổ mẫu người."
"A! Vân Nương vẫn chưa quên được cái tên họ Tu kia!"
Cáo trạng cũng phải biết dùng chút kỹ xảo.
Ta không trực tiếp mắng bà ta.
Thay vào đó, ta kể lại sự việc của hôm sinh thần đó.
Khi nói đến chiếc áo yếm màu đỏ của thứ muội ở trên đầu tên súc sinh Tu Trác kia, ngoại tổ mẫu đã khó chịu mà rơi lệ.
Ngoại tô phụ tức đến dựng cả râu, không để ý đến sự có mặt của ta mà mắng: "Nghịch nữ, ban đầu ngươi vì Tu Khải mà sống c.h.ế.t muốn bỏ trốn."
"Được gả được cho người tốt như vậy mà cũng không biết trân trọng!"
Trong đôi mắt ngoại tổ phụ đều là sự đau lòng và thất vọng.
"Cẩm Tâm, nương con không quan tâm đến thể diện của hai nhà Lâm Khâu, cũng không quan tâm đến tương lai của con. Nó thật sự là quá hồ đồ rồi, ta sẽ viết cho cha con một bức thư."
"Nếu sau này nương con còn làm ra chuyện hoang đường như này, ta sẽ đoạn tuyệt quan hệ cha con với nó."
Ngoại tổ mẫu vừa uống xong canh nhân sâm, không ngừng rơi lệ.
Vẻ mặt ngoại tổ phụ cực kỳ tức giận: "Hồi đó ta đã nói rồi, con hư tại mẹ, nhưng bà cứ không nghe."
"Đừng quên, nếu không có cha của Cẩm Tâm đưa Thiên Sơn Tuyết Liên, bà đã c.h.ế.t từ lâu rồi!"
Ngoại tổ mẫu ngây người một chút.
Sau đó ta nói mấy lời dỗ ngọt bà: "Ngoại tổ mẫu, người đừng giận! Những thứ mà cha bảo con mang tới lần này đều là thuốc tốt giữ mạng, người nhất định có thể sống lâu trăm tuổi!"
Ngoại tổ mẫu đã bị a nương làm cho đau lòng đến mức c.h.ế.t lặng rồi.
Bà buồn bã xua tay: "Thôi vậy, thôi vậy, nghe theo lời ngoại tổ phụ của con vậy."
"Đối với nữ nhi duy nhất này, ta đã tận tình tận nghĩa rồi, tương lai sống hay c.h.ế.t phải xem số mệnh của nó vậy."