Cô Vợ Bá Đạo - Chương 9:
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:55:38
Lượt xem: 349
Chương 9:
Bạch Thiển Thiển vội vàng xuống xe, kéo anh ta đi.
Tôi nhìn chằm chằm vào cánh tay kín hình xăm của gã, nhướng mày.
Đây đúng là định nghĩa mới của “cổ hủ”, “truyền thống”.
Tôi tháo kính râm xuống, tiện tay bấm một dãy số: “Giúp tôi điều tra một người.”
Chuyện của Bạch Thiển Thiển tốn của tôi hai ngày. Trong khoảng thời gian này, sắc mặt Trình Dục luôn rất khó coi, hết bắt bẻ cái này đến bắt bẻ cái kia với tôi.
Tối hôm đó, Trình Dục tan làm trở về, tôi bưng một đĩa hoa quả được bày biện đẹp mắt ra, mỉm cười thân thiện:
“Trình tiên sinh, gần đây anh có chuyện gì phiền lòng sao?”
Trình Dục lạnh lùng cầm tấm thiệp trên đĩa hoa quả lên: “Chu Dực Nhiên, không ngờ cô lại là les, cô lợi dụng tôi.”
Tôi: “Trình tổng sẽ không kỳ thị xu hướng tính dục của tôi đấy chứ?”
Trình Dục: “Vấn đề nằm ở chuyện xu hướng tính dục sao?! Rõ ràng là cô lừa hôn! Mẹ nó, vậy mà cô còn dám tranh giành phụ nữ với tôi! Tôi chọc gì cô chưa!”
Tôi: “Đừng quên chúng ta đã ký hợp đồng, tôi chỉ là diễn viên được anh thuê. Nếu anh có yêu cầu về xu hướng tính dục của bên B, đó chính là kỳ thị.”
Trình Dục: “...”
Tôi: “À đúng rồi, xin anh đừng nói tục chửi bậy, nó làm ảnh hưởng đến hình tượng của anh đấy.”
Trình Dục: “...”
Trình Dục bực tức mở tấm thiệp ra: “Tôi thật sự hối hận...”
Tấm thiệp vừa được mở ra, con chip điện tử bên trong tự động phát bài “Ngày Tốt Lành”.
Trình Dục gấp tấm thiệp lại, nhạc cũng dừng theo.
Trình Dục mở tấm thiệp ra, nhạc lại vang lên.
Trình Dục cứ mở ra rồi lại gấp vào, gấp vào rồi lại mở ra.
Trình Dục: “... Có phải cô đang chế nhạo tôi không?”
Nhìn thấy anh sắp bùng nổ, tôi nở một nụ cười chuyên nghiệp: “Trình tiên sinh, thật ra lý do anh tức giận như vậy là vì anh phát hiện ra kỹ năng tán gái của anh thậm chí còn kém hơn cả một người phụ nữ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-vo-ba-dao/chuong-9.html.]
Sắc mặt Trình Dục lúc trắng lúc đỏ: “Chu Dực Nhiên...”
Tôi: “Nếu anh không ngại, tôi có thể chia sẻ miễn phí một vài kinh nghiệm của mình cho anh.”
Trình Dục tức giận đến mức bật cười: “Hừ, cô đang muốn dạy tôi tán gái sao?”
Tôi lấy một chiếc laptop ra, đẩy gọng kính trên sống mũi:
“Phiền anh cung cấp một chút thông tin cơ bản của đối phương và những phương pháp theo đuổi mà anh đã áp dụng trong thời gian qua.”
Trình Dục: ???????
Nửa tiếng sau, tôi trình bày PPT và sơ đồ tư duy cho Trình Dục xem, không khỏi chép miệng một cái.
Trình Dục nhướng mày: “Sao vậy?”
“Thiết lập nhân vật của anh có vấn đề.” Tôi kiên nhẫn phân tích:
“Anh xem, anh là tổng tài bá đạo, vậy mà lại đi bắt đom đóm, ngắm sao, hỏi han ân cần các kiểu. Trong truyện ngôn tình, đó là công việc của nam phụ si tình.”
Trình Dục cau mày.
“Tôi khuyên anh nên nhanh chóng điều chỉnh lại thiết lập nhân vật. Đè đối phương lên tường, cưỡng hôn, tỏ tình, anh nên cân nhắc tới ba việc này.”
Lời còn chưa dứt, tôi đã bị Trình Dục xoay người ấn xuống ghế sofa. Khuôn mặt anh kề sát mặt tôi, sát tới mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh phả vào mặt tôi.
Trình Dục lạnh lùng nhìn tôi: “Cô cũng làm vậy với cô ấy sao?”
Tôi: “Thiết lập nhân vật khác nhau thì cách làm cũng khác nhau. Đây là chuyện riêng tư của tôi, không tiện nói cho anh biết.”
Trình Dục: “Hừ, cô thì có nhân thiết gì, chẳng qua là một ả đàn bà tâm cơ, xảo quyệt.”
Tôi e lệ cụp mắt xuống: “Tôi cũng không đến mức tốt đẹp như anh nói.”
Trình Dục: “... Tôi không có khen cô!”
Tôi: “Vậy anh có thể buông tôi ra trước được không? Anh cũng biết đấy, kabedon chẳng có tác dụng gì với tôi cả.”
Trình Dục: “Nữ nhân, cô đang muốn giở chiêu vừa cự tuyệt vừa mời chào sao.”
Tôi: “Có thể sao? Đừng quên tôi là les.”