Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Con Nuôi Rắc Rối - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-08-25 09:56:03
Lượt xem: 2,101

Mồ hôi lạnh túa ra trên trán ta, "Ngươi là thúc thúc ruột của hắn, tại sao lại làm vậy?"

"Tên sói con kia há có thể cam tâm làm một hoàng đế bù nhìn, nếu hắn đăng cơ, người đầu tiên bị xử lý chính là ta." Sắc mặt Giang Duật Ngôn âm trầm, "Huống chi, hắn đã cướp mất nàng. Ta há có thể dung tha hắn?"

"Giang Duật Ngôn, ngươi thật là mất hết nhân tính."

"Vậy thì đã sao? Kỷ Vân Phù, nàng muốn cứu hắn, thì gả cho ta, sống yên ổn, ta sẽ tha cho hắn một mạng."

"Hừ, chẳng lẽ ngươi sẽ vì ta mà từ bỏ kế hoạch của ngươi sao?"

Giang Duật Ngôn cười nhạt: "Sẽ không. Nhưng chỉ cần Thái tử Đông cung trên danh nghĩa đã chết, ta vẫn có thể xử lý Hoàng hậu. Còn hắn có thật sự c.h.ế.t hay không, vậy thì phải xem biểu hiện nàng rồi, Kỷ Vân Phù."

Một cảm giác lạnh lẽo bỗng dâng lên từ sau gáy.

"Ta muốn gặp hắn, làm sao ta biết ngươi có lừa ta hay không?"

"Được, nhưng nàng chỉ có thể nhìn hắn từ xa. Nàng cũng không thể mong vị hôn phu này của nàng sẽ rộng lượng đến mức nhìn nàng và một nam nhân khác quyến luyến không rời chứ?"

Móng tay cắm vào lòng bàn tay, "Được, chỉ cần cho ta gặp hắn."

...

Lệ Trì bị giam ở tháp Phật chùa Đại Chiêu.

Qua khung cửa sổ, ta nhìn thấy Lệ Trì đang ngủ say, toàn thân hắn quấn đầy băng trắng, tái nhợt và yếu ớt.

Lòng nóng như lửa đốt, ta nhoài người muốn nhìn rõ hắn hơn, eo bỗng bị siết chặt, Giang Duật Ngôn từ phía sau ôm lấy ta.

"Nếu nàng còn muốn nhìn tiếp, ta không ngại thân mật với nàng trước mặt hắn đâu."

Tay chân ta lạnh toát.

Người trên giường khẽ động đậy, dường như có dấu hiệu tỉnh lại.

Ta nín thở, vội vàng đóng cửa sổ, nắm lấy tay hắn, cả người run rẩy, "Ta đi với ngươi."

........

Giang Duật Ngôn chuẩn bị tổ chức hôn lễ long trọng, hắn thậm chí còn đưa ta đi gặp Giang lão phu nhân.

Giang lão phu nhân nhận ra ta, bà tức giận đến mức ném cây gậy bên cạnh về phía ta.

"Đây chính là nàng dâu mà ngươi đã chọn lựa kỹ càng sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-nuoi-rac-roi/chuong-18.html.]

Giang Duật Ngôn kéo ta vào lòng, xoay người lại, dùng lưng mình để đỡ.

Ta nghe thấy hắn khẽ rên một tiếng, âm thanh không nhẹ không nặng.

"Mẹ, con đã chọn nàng ấy, nếu mẹ không muốn Giang gia tuyệt hậu, thì hãy đồng ý hôn sự của chúng con."

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Giang lão phu nhân tức giận đến run người, "Ta thà để Giang gia tuyệt hậu, cũng không muốn một kỹ nữ thanh lâu làm ô uế thanh danh Giang gia."

Giang Duật Ngôn lớn tiếng ngăn lại: "Mẹ."

"Ngươi lừa người khác thì được, còn muốn lừa ta sao? Ngươi thật sự cho rằng mẹ đã già lú rồi sao, cái gì mà biểu muội xa, họ hàng nhà chúng ta ta còn không biết hay sao, lúc trước ngươi mê muội, muốn giấu nàng ta lại, ta đã phải tốn bao nhiêu công sức, nhân lúc bệ hạ đến phủ mới đẩy nàng ta ra biểu diễn, cuối cùng cũng vất vả đưa nàng ta vào cung, dẹp yên họa sự, vậy mà bây giờ ngươi lại..." Giang lão phu nhân tức giận đến mức ho sặc sụa, "Nếu ngươi nhất quyết cưới cái tai họa này, ta sẽ c.h.ế.t ngay trước mặt ngươi."

Giang lão phu nhân một mực cật lực phản đối, song Giang Duật Ngôn vẫn không mảy may d.a.o động.

Hắn thưa rằng: "Nếu mẹ nhất quyết làm vậy, con xin lấy mạng đền mạng, báo đáp công ơn sinh thành."

Lão phu nhân nghe vậy tức đến ngất đi, cả phủ náo loạn.

Cuối cùng, hai mẹ con họ đành phải nhượng bộ lẫn nhau.

Giang Duật Ngôn cưới ta, nhưng chỉ là với thân phận thiếp thất.

Đêm xuống, Giang Duật Ngôn bị đánh đến thâm tím cả lưng, ép ta phải thoa thuốc cho hắn.

Hắn nằm sấp, quay lưng về phía ta, giọng nói lạnh lẽo như băng: "Vì cớ gì hôm nay nàng không nói một lời?"

Ta đáp: "Chẳng phải đại nhân đã rõ rồi hay sao? Ta và lão phu nhân là cùng một ý, cũng không tán thành hôn sự này."

Bất ngờ, cổ tay ta bị hắn nắm chặt, kéo mạnh một cái.

Lọ thuốc rơi xuống đất, tiếng vỡ loảng xoảng.

Ánh mắt hắn lạnh lẽo, không nói một lời, bắt đầu hành động lỗ mãng...

Ta giật mình, vội vàng nắm lấy tay hắn: "Giang Duật Ngôn, ta nguyện ý cùng ngươi sống những ngày tháng tốt đẹp, nhưng ngươi phải học cách tôn trọng ta."

Hành động của hắn khựng lại, ngước đôi mắt lạnh lẽo lên, nhìn chằm chằm ta: "Ý nàng là gì?"

Ta nói: "Chỉ còn mấy ngày nữa là đến ngày thành thân rồi, vì sao không thể đợi đến lúc đó? Danh chính ngôn thuận."

"Danh chính ngôn thuận?" Hắn trầm ngâm một lát, "Kỷ Vân Phù, tốt nhất nàng đừng lừa ta. Nếu không ta..."

Ánh mắt hắn sâu thẳm nhìn ta, nói từng chữ từng chữ một: "Sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng."

Loading...