Cựu Cung Xuân - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-06-06 02:38:53
Lượt xem: 809
Tối hôm đó hoàng hậu hôn mê, cung Phượng Nghi đèn đuốc sáng trưng, ta lặng lẽ đứng ngoài cung Phượng Nghi.
Ta thấy tất cả thái y của Thái y viện đều được triệu vào cung, từ ồn ào trở nên c h ế t lặng.
Phụ hoàng đến, chưa đầy một canh giờ sau người đã tức giận bỏ đi.
Cung nhân nói hoàng hậu không chịu gặp người.
Ta tiễn phụ hoàng đến hướng cung Cẩm Vân, sau khi người đột ngột rời đi, đại cô cô mặt mày tiều tụy tìm thấy ta đang núp trong bóng tối, nói hoàng hậu muốn gặp ta.
Các thái y đều nói hoàng hậu không xong rồi nhưng bà vẫn không chịu nhắm mắt, nhìn chằm chằm về phía đông nơi biệt viện tọa lạc, bà đang đợi một người.
Ta sẽ thay người không đến được nghe lời cuối cùng của bà ấy.
Ta sẽ không thay bà cầu xin phụ hoàng, ca ca ruột của ta là tam hoàng tử, ta không thể vì lòng mình mà gây phiền phức cho hắn, hiện tại triều đình đều đang để mắt đến hắn.
Ta đến bên giường hoàng hậu, hoàng hậu mặt mày vàng như giấy, đôi mắt đục ngầu nhìn ta chăm chú: "Dư Thư."
Đây là tên của đại công chúa, bà nhận nhầm ta thành người khác, ta thuận theo dựa lại gần, nhẹ nhàng gọi một tiếng "Mẫu hậu."
Bà cười dịu dàng, khó khăn giơ tay cài lại tóc mai bên tai ta: "Ca ca của con đâu? Mẫu hậu mệt rồi, muốn gặp nó trước khi ngủ."
Hoàng hậu không cần ta trả lời, ký ức của bà đã hỗn loạn: "Nó lại bị hoàng thượng mang đi rồi sao, đứa trẻ nhỏ như vậy, ngày nào cũng học nhiều như thế không biết có chịu được không, có mệt không."
"Dư Thư, mẹ không muốn đưa con đi nhưng mẹ không còn cách nào khác, mẹ chỉ mong hai con sống tốt, chắc chắn phải sống tốt."
"Hoàng cung này quá nhỏ, nhốt con chim ưng Tây Bắc vào đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuu-cung-xuan/chuong-21.html.]
"... Kiếp sau, đừng đến đây nữa..."
Hoàng hậu qua đời, được chôn ở hoàng lăng.
Phụ hoàng không lập kế hậu, quyền lực hậu cung giao cho mẫu phi.
Phụ hoàng huyết tẩy triều đình, dọn đường cho tam hoàng tử.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Nửa năm sau, phụ hoàng như đã hoàn thành xong việc cuối cùng, chống đỡ bằng hơi thở cuối cùng rồi không còn nữa, ngất xỉu trên Kim Loan điện vì nôn ra máu.
Thái tử dùng thủ đoạn sấm sét, nhanh chóng ổn định triều chính, phụ hoàng trên giường bệnh để thái tử giám quốc.
Vào lúc mùa đông đến, tiếng chuông tang dài vang lên khắp kinh thành, ta cùng mẫu phi quỳ bên long sàng, đột nhiên nghĩ đến, người này đi vào mùa hạ rực rỡ, người kia đi vào mùa đông giá lạnh.
Phụ hoàng hấp hối nắm tay mẫu phi, khàn giọng nói: "Vất vả cho nàng rồi."
Mẫu phi kiêu ngạo gai góc ấy cuối cùng cũng run rẩy rơi nước mắt.
Tam hoàng tử đăng cơ kế vị, mẫu phi trở thành thái hậu, Tết Nguyên tiêu có quốc tang không thể tổ chức long trọng, ta ngồi dưới hiên nhìn pháo hoa chập chờn, hai chân đau đến mức rơi nước mắt.
Một lò sưởi được nhét vào tay ta.
"Công chúa, trời lạnh."
Ta quay đầu, một thân hắc y xuất hiện dưới ánh đèn, đôi mắt lãnh đạm nhìn vào pháo hoa nhỏ bé, khóe môi cong lên một độ cong không dễ nhận ra.
"A Cửu."