Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Sư Cho Cậu Ấm Nhà Giàu Tinh Nghịch - Chương 9-10.1

Cập nhật lúc: 2024-08-23 09:53:40
Lượt xem: 2,403

9

Tin vui lớn, Chu Hàn Tinh cuối cùng cũng chịu hợp tác học hành rồi. Tôi hận không thể dạy hết kiến thức của hai ngày trong một ngày, một đêm đưa Chu Hàn Tinh vào đại học 985. 

Lúc kết thúc buổi bổ túc, trời đã tối. Bên ngoài mưa gió bão bùng, sấm chớp đùng đoàng, đúng lúc gặp phải một trận mưa bão. 

Tôi không bắt được xe, Chu Đồng bảo tôi ở lại ăn tối, đợi mưa tạnh sẽ gọi tài xế đưa tôi về nhà. Lúc này, cửa biệt thự được mở ra, một người đàn ông và một người phụ nữ bước vào. 

Người đàn ông mặc vest chỉnh tề, đôi giày da đắt tiền giẫm trên sàn, toát lên phong thái sắc bén của một tổng giám đốc bá đạo, giữa hai lông mày có nét hao hao Chu Hàn Tinh. 

Gen tốt như vậy, chẳng trách Chu Hàn Tinh đẹp trai đến mức không chê vào đâu được. 

Người phụ nữ bên cạnh người đàn ông trang điểm đậm, khoác tay ông ta trông rất ngoan ngoãn. 

Đây là mẹ của Chu Hàn Tinh sao? 

Cũng quá trẻ đẹp rồi. 

Người phụ nữ nhìn thấy Chu Hàn Tinh, mỉm cười vui vẻ. 

"Ôi chao, Hàn Tinh cũng ở đây à! Thật tốt quá, cả nhà chúng ta có thể cùng nhau ăn bữa cơm rồi!" 

Giọng nói của người phụ nữ rất ngọt ngào, mang theo sự nịnh nọt rõ ràng. Nhưng mặt Chu Hàn Tinh lại rất khó coi, "Cả nhà?" 

Người phụ nữ nhìn ba Chu Hàn Tinh đầy e lệ, "Bây giờ vẫn chưa phải. Nhìn anh Chính kìa, anh ấy bận công việc quá..." 

Tôi chợt hiểu ra điều gì đó, cả người sắp phát điên. Vậy nên đây không phải mẹ của Chu Hàn Tinh, mà là bạn gái của ba cậu ta?! 

Chẳng trách mặt Chu Hàn Tinh lại khó coi như vậy. 

"Lão gia, đây là gia sư của cậu chủ gần đây, cô Lâm Đường." Chu Đồng giới thiệu bên cạnh. 

"Chào cô, cô Lâm." Người đàn ông khẽ gật đầu, giọng nói trầm thấp đầy nam tính, không có chút ấm áp nào. 

"Bảo người dọn thêm hai bộ bát đũa." Xem ra hôm nay định ăn cơm cùng nhau rồi. 

Người phụ nữ kia thì nhìn tôi từ đầu đến chân, nở nụ cười vừa tao nhã vừa khinh thường. 

"Vị gia sư này là sinh viên đại học gần đây à, dạy dỗ Hàn Tinh nhà chúng ta đủ trình độ sao? Hàn Tinh, hay là để dì giới thiệu cho con một gia sư nổi tiếng nhé, kiểu đã dạy dỗ rất nhiều học sinh thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại ấy..." 

Tôi tức đến nghẹn lời, mặt cũng đỏ bừng. Bà ta như thể muốn nói thẳng ra: "Toàn thân cô cộng lại chưa đến 3 triệu, dựa vào đâu mà đến nhà họ Chu dạy học!" 

"Hừ." Chu Hàn Tinh đột nhiên cười lạnh một tiếng, đứng phắt dậy. 

"Cô ta không xứng, tôi cũng không xứng, được chưa?" 

Mặt bà ta lập tức thay đổi, cười trừ, "Hàn Tinh, dì không có ý đó..." 

"Thêm nữa, dì gì ơi, dì còn chưa bước vào cửa đã muốn quản tôi rồi sao? Muốn làm mẹ kế của tôi còn sớm lắm, trước tiên hãy chiến thắng mấy chục người phụ nữ đang xếp hàng kia đã." 

"Chu Hàn Tinh! Con nói chuyện với người lớn như vậy à!" Ba Chu Hàn Tinh nổi giận. 

"Người lớn?" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gia-su-cho-cau-am-nha-giau-tinh-nghich/chuong-9-10-1.html.]

Chu Hàn Tinh cười mỉa mai, "Mấy người phụ nữ mà ông dẫn về được gọi là người lớn sao, đừng làm giảm tuổi thọ của họ!" 

Rồi cậu ta hất bàn bỏ đi. 

Tôi suýt nữa ngây người. Chu Hàn Tinh ngày thường luôn tỏ ra lười biếng, nhưng hôm nay có vẻ như thật sự tức giận. 

Tôi cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống, ăn qua loa rồi xuống dưới. Lúc đi vệ sinh, tôi nghe thấy người phụ nữ kia đang gọi điện thoại. 

"Hừ, chẳng qua chỉ là một đứa con hoang, dám nói chuyện với tôi như vậy!" 

"Đợi tôi bước chân vào cửa nhà họ Chu rồi hãy nói, xem tôi xử lý nó thế nào!" 

Nghe vậy, tôi bỗng nhiên cảm thấy khó chịu. 

10

Trên đường gặp Chu Đồng, ông ấy thở dài não nề, "Thật ra trước khi được tìm về, cậu chủ luôn đứng đầu lớp..." 

Tìm về? 

Căn biệt thự rộng lớn, dường như ẩn chứa rất nhiều bí mật, không thể nắm bắt, không thể hiểu thấu. 

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Tôi đi đến trước cửa phòng Chu Hàn Tinh, đẩy cửa bước vào. Cậu ta đang đứng bên cửa sổ ngắm mưa, mưa bên ngoài xối xả, như mực nước loang lổ nhuộm đen mặt đất, còn cậu ta đứng một mình ở đó, nhìn trận mưa dường như có thể nhấn chìm cả thế giới. 

Cậu ta hình như nghe thấy tiếng tôi bước vào, nhưng không nói gì. 

Tôi hỏi cậu ta: "Chu Hàn Tinh, có phải em không thích ba em tìm phụ nữ khác, nên mới luôn chống đối gia đình sao?" 

Cậu ta quay đầu lại, nhướng mày đầy lười biếng, "Chị là ai, quản tôi?" 

"Chị là mẹ tôi à?" 

Tôi ngơ ngác. 

"Sao, không phải mẹ em thì không được quản em à?" 

Cậu ta sa sầm mặt, nheo mắt nhìn tôi, "Chị muốn làm mẹ kế của tôi à? Thích ba tôi rồi hả? Ông ấy trải qua vô số phụ nữ đấy, tôi sợ chị chịu không nổi." 

Tôi tức chết, "Em bị điên à!" 

Mưa rất to, cả thế giới đều là tiếng mưa ầm ầm, chúng tôi im lặng nhìn nhau. 

Cậu ta cau mặt trừng mắt nhìn tôi, "Chị là đang có ý gì? Tôi cần chị thương hại à?" 

Hả? Tôi thể hiện rõ ràng như vậy sao?

Tôi dịu giọng, "Chị hiểu tâm trạng của em, nhưng ba em là người trưởng thành rồi, có cuộc sống tình cảm riêng cũng là chuyện bình thường, cứ căng thẳng như vậy, sau này em sẽ hối hận..." 

Cậu ta cười đầy mỉa mai, "Một kẻ bỏ vợ bỏ con, mười mấy năm không gặp vợ con, vợ ốm nặng nằm viện cũng không gặp được mặt lần cuối, chị cảm thấy ông ta có tư cách được tha thứ sao?" 

Tôi nghẹn lời. 

Tôi không ngờ Chu Hàn Tinh lại có quá khứ như vậy. 

Cậu ta dường như luôn thờ ơ với mọi thứ, muốn gì được nấy, ngang ngược bất cần, khiến người ta quên mất rằng, thực ra, cậu ta chỉ là một học sinh cấp 3. 

Loading...