GIÚP VIỆC MUỐN TRỞ THÀNH MẸ KẾ CỦA TÔI - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2024-11-06 17:05:14
Lượt xem: 467
5
Bất ngờ, bà ta quỳ xuống trước mặt tôi, ôm lấy đầu gối tôi mà khóc: “Dì biết chúng tôi sai rồi, nhưng đứa trẻ vô tội, xin con hãy cho nó một cơ hội để sống.”
Tôi gạt tay bà ta ra: “Cút đi.”
Bà ta lảo đảo đứng dậy, thốt lên với giọng căm hận: “Cô thật là tàn nhẫn!”
Ngay sau đó, ba tôi gọi điện đến mắng tôi.
“Mày đã làm gì với Lệ Lệ! Nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy, tao sẽ không bỏ qua cho mày.”
Tôi mỉa lại: “Ô, tôi sợ quá cơ, mau đứng dậy từ xe lăn mà đánh tôi đi.”
“Mày…”
“Trả lại tro cốt của mẹ tôi, chúng ta cắt đứt hoàn toàn, ông muốn sinh mười đứa con trai cũng chẳng liên quan gì đến tôi.”
Chỉ là lời nói dối thôi!
Mẹ tôi đã yêu ông ta đến mức tự nguyện mang thai, chịu đựng ốm nghén suốt mười tháng, trải qua cơn đau đớn suýt mất mạng để sinh ra tôi. Nếu tôi để ông sinh con với người khác, ông ngoại chắc chắn sẽ nổi giận mà tức c//hế//t!
Ông ta đáp: “Hai triệu, tao sẽ nói cho mày biết tro cốt ở đâu.”
Tôi lạnh lùng từ chối: “Vậy tôi cứ xem ông làm cách nào để không bỏ qua cho tôi nhé.”
Hôm sau, đoạn video ghi lại cảnh Hứa Lệ tiều tụy khóc lóc quỳ xuống xin tôi được đăng tải trên các nền tảng video ngắn.
Những cư dân mạng phẫn nộ đã chờ sẵn ở cổng nhà tôi, cầm trứng thối ném về phía tôi, mắng mỏ rằng tôi quá ích kỷ.
Một số bà cô với thân hình to lớn, cục cằn thậm chí còn nhục mạ mẹ tôi.
“Họ sinh được con trai thì mẹ cô mới ngẩng cao đầu ở dưới cửu tuyền, nếu không có lẽ sẽ bị đày đọa xuống tầng mười tám.”
Mắng tôi thì tôi nhịn được, nhưng xúc phạm mẹ tôi thì không. Tôi lập tức lao lên đánh nhau.
Tề Đại phải nhận vài cái bạt tai mới có thể kéo tôi ra khỏi đám đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/giup-viec-muon-tro-thanh-me-ke-cua-toi/chuong-5.html.]
Thậm chí còn có phóng viên dân sinh phỏng vấn ba tôi.
“Tôi và Hứa Lệ là chân ái. Tôi ở cái tuổi này rồi, gặp được người thấu hiểu, không chê tôi tật nguyền là điều không dễ dàng gì.”
【Tôi biết con gái mình có những khúc mắc, nhưng nó có thể trút giận lên tôi, sao lại phải ức h.i.ế.p Lệ Lệ chứ? Lệ Lệ vô tội, đứa bé trong bụng cô ấy cũng vô tội mà.】
【Từ nhỏ nó đã được ông ngoại nuôi lớn, khinh thường tôi là kẻ ở rể, xem thường tôi.】
【Nói thật, tôi muốn có một đứa con trai cũng là vì mẹ của Đóa Đóa, bà ấy mất sớm, nhưng không có con trai để hộ tang, tro cốt vẫn chưa được chôn cất.】
Tôi nghe mà giận đến nỗi muốn lao vào trong màn hình để bóp cổ ông già xấu xa vô lương tâm này.
Lẽ ra tôi nên gi//ết ông ta từ trước.
Rõ ràng tất cả đều là lỗi của ông ta, vậy mà giờ đây lại đổi trắng thay đen, đổ hết tội lỗi lên tôi.
Tề Đại khuyên nhủ: “Nhịn đi, Đóa Đóa, kế hoạch của em sắp thành công rồi!”
Tôi hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Tin đồn trên mạng ngày càng nghiêm trọng.
Lý Thịnh trong video mới nhất tuyên bố sẽ kiện tôi ra tòa, với lý do là tôi không thực hiện nghĩa vụ phụng dưỡng.
Tề Đại đưa điện thoại cho tôi: “Tin nhắn của dì Hứa đây.”
【Năm mươi vạn và ba vạn trợ cấp hàng tháng, tôi sẽ cố gắng khuyên ba con.】
Tôi lập tức nhấn nút ghi âm và nói:
“Ông ta không đáng giá đến mức đó.”
Sự việc này lan truyền rất rộng rãi trên mạng.
Câu hỏi rằng việc tôi từ chối nuôi dưỡng người già là sự suy đồi nhân tính hay suy thoái đạo đức đã thu hút rất nhiều ý kiến tranh luận.
Phiên tòa được phát sóng trực tiếp, bản phát trực tiếp chính thức không có chức năng bình luận, nhưng các blogger “câu like” đã livestream cảnh họ xem buổi phát sóng.