Ba Lần Công Lược Tổng Tài Bá Đạo - 13
Cập nhật lúc: 2024-06-23 19:18:06
Lượt xem: 25
27
Trì Dạng không biết đã đến từ lúc nào, tôi cũng không biết anh đã nghe được bao nhiêu.
Ngay khi Trì Dạng xuất hiện, Tần Nguyệt bắt buộc phải nhập vai theo thiết lập nhân vật nữ chính.
Cô ấy vén mái tóc dài ngang tai và mỉm cười như đóa hoa hướng dương nhè nhẹ lắc lư trong gió. Khác hoàn toàn với con đười uơi khóc bù lu bù loa vừa lắc tôi không ngừng như vừa rồi.
"Trì tổng, anh nói đi, tôi đi xuống trước."
Chỉ là khi vừa rời đi, tôi thấy Tần Nguyệt không kìm được bộ dạng dấm dở mà mắc ói ở cầu thang.
…
Nghĩ cho cùng, do cái cốt truyện chóa móa này thiệt cũng thảm cho cái thân Tần Nguyệt.
28
Sau vài ngày không gặp nhau, Trì Dạng trông mệt mỏi đi nhiều. Cũng chẳng biết có phải là tức giận hay không mà đôi mắt có chút phiếm hồng.
Ngay cả cơ hội để giải thích tôi cũng không có, anh nhìn tôi chằm chằm rồi bắt đầu oán trách:
“Khi còn nhỏ, cả Trì Tuân và Trì Nặc đều được em ôm, chỉ có một mình tôi thì không thể.”
"Lần thứ hai em xuất hiện, cuối cùng trong mắt em cũng chỉ có tôi. Nhưng hóa đều là do em bày trò ra tất cả đều là lừa gạt."
"Đối với em, căn bản tôi thật sự đáng ghét đến vậy sao?
"Hay là trong mắt em, hai người họ đều là người, còn tôi chỉ là nhiệm vụ công lược mặc cho em dày xéo tôi?”
Anh cứ hỏi một câu thì lại tiến gần thêm một bước, không khác gì muốn ép người ta vào đường cùng.
Lồng n.g.ự.c tôi trở nên khó chịu, trong lòng có chút bối rối, thậm chí còn có một cảm xúc không thể giải thích rõ ràng.
Nhưng Trì Dạng vẫn không có chút phong thái tổng tài nào. Anh chỉ kéo cổ tay tôi, vùi đầu vào vai tôi, tiếp tục tỏa ra mùi nồng nặc trà ngôn trà ngữ hảo hạn ngào ngạt.
“Mấy ngày nay tôi thường đến bữa quên ăn, nửa đêm không chạm vào đến gối. Nhìn thấy em đến công ty, tôi còn mơ tưởng là em tới tìm tôi.”
"Thế mà tôi vừa lên, lại nghe thấy lời em nhẫn tâm muốn đẩy anh cho người phụ nữ khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ba-lan-cong-luoc-tong-tai-ba-dao/13.html.]
"Em là đồ vô lương tâm…"
Tôi:...
Tốt lắm tên nhãi ranh này.
Anh thật thú vị, anh sẽ thuộc về tôi.
Tu bi cần tì niu...
29
Trước đây, tôi nghĩ Trì Dạng tức giận với tôi là bởi vì tôi đối xử với anh bất công hơn so với người khác.
Nhưng khi nghĩ lại câu nói giễu cợt lên tăng sông của Trì Tuân, lại nghe mấy lời trà ngôn trà ngữ hảo hạng nồng nặc của Trì Dạng, cuối cùng tôi lại nghĩ đến những suy nghĩ khác.
Tôi nhớ đến hai lần xuyên sách trước đây.
Lần đầu tiên tôi xuyên sách trở thành người bảo hộ “mẹ nuôi” của Trì Dạng, trước khi rời đi, Trì Dạng đã đau khổ hỏi tôi: “Chị thật sự chưa từng thích tôi sao? Một chút cũng không có?”
Khi đó, đôi mắt anh cũng đỏ hoe giống như bây giờ.
Lúc đó tôi phải dứt khoát trả lời là “Không hề”, giống như trong cốt truyện, tôi bần bật đến mức gần khóc đến nơi.
Nhưng Trì Dạng vẫn cố gắng kìm nén, gục đầu xuống để tôi không nhìn thấy vẻ mặt của anh "Được, tôi hiểu rồi."
Lúc đó Trì Dạng cũng đau khổ thất vọng, giống như một đứa bé bị người khác bỏ rơi.
Ngực tôi khẽ run lên, có chút chua xót, lại xuất hiện một cảm xúc khó hiểu.
Cuối cùng không kìm được, tôi buột miệng hỏi: "Rồi sao à? Chẳng lẽ cậu thích tôi sao?"
Hơi thở của Trì Dạng như dừng lại, sau đó anh đột nhiên ngẩng đầu lên, rồi anh nhìn tôi chăm chú với ánh mắt cực kỳ khó tin.
Nhìn ánh mắt này, có lẽ là không phải thích tôi thật đâu, tôi thở một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng còn chưa kịp thở hết, Trì Dạng đã hỏi một câu, như không như có.
"Chị… cũng biết sao?”