Chủ mẫu trùng sinh - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-07-24 16:09:08
Lượt xem: 4,159
10
Vĩnh Xương năm thứ ba mươi năm, nữ nhi của ta, Ngụy Tụng đính hôn.
Nhà trai họ Vương, là chất nhi của Hoàng hậu nương nương. Vương tứ lang thẳng tắp thô kệch, võ nghệ cao cường. Hắn có chút chất phác, không giỏi ăn nói.
Đỗ Phượng Lan nhìn thấy, có chút không vui: "Người này không tốt lắm nhỉ?"
Nhưng mà kiếp này nàng không phải quốc công phu nhân, nàng chỉ là thiếp của Nguỵ Húc; Ngụy húc cưới chính thê, so với ta điêu ngoa mạnh mẽ hơn nhiều.
Người kia mắng Đỗ Phượng Lan: "Tiện nhân đúng là bị mỡ heo làm cho mê muội đầu óc rồi. Chất nhi của Hoàng hậu nương nương, đến phiên ngươi kén cá chọn canh sao? Lời này của ngươi truyền đi, cả nhà chúng ta gặp nạn bây giờ."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nữ nhi Nguỵ Tụng của ta mới gặp qua vương Tứ lang một lần, cũng không phải là rất thích.
Nó cùng Đỗ Phượng Lan vẫn rất thân cận, lúc học thêu thùa, nàng ta nói với nó : "Người này nhìn thật hung dữ."
Đỗ Phượng Lan : "Ta nhìn chẳng ra sao cả."
Ma ma quản sự bên người của nó, là người ta xếp vào. Bà ấy nghe được lén chạy đến, nói cho Thái phu nhân.
Ngụy Húc, Thái phu nhân cùng quốc công phu nhân đều muốn theo Vương gia kết thân, bởi vậy bắt Đỗ Phượng Lan dừng lại ngay, không cho phép nữ nhi gặp mặt nàng ta nữa.
Nữ nhi của ta thấp thỏm gả đi.
Không nghĩ tới, Vương Tứ lang trông thì có vẻ thô kệch, lại yêu chiều phu nhân đến tận xương. Những chuyện nhỏ không đáng kể cũng không để nó bị uỷ khuất.
Ngụy Tụng rất hạnh phúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chu-mau-trung-sinh/chuong-10.html.]
Cha mẹ chồng nó tuy không phải là dạng người khoan dung độ lượng, nhưng khôn khéo lão luyện. Lại bởi vì nó là nữ nhi của ta, nên họ đối xử với Nguỵ Tụng rất khách khí cung kính.
Nguỵ Tụng bên trong có Vương tứ lang yêu thương cùng cổ vũ, ngoài có cha mẹ chồng nâng đỡ, xã giao dần dần nhiều hơn.
Nó cũng đến chỗ ta đi lại.
Mỗi lần ta thấy được nó, đều chỉ là nhàn nhạt, gọi người cầm chút lễ vật đưa cho, chứ chưa từng giữ lại ăn cơm.
Nó vẫn về phủ An quốc công vấn an Đỗ Phượng Lan.
Nhưng thấy qua việc đời, nó lại nhìn Đỗ Phượng Lan, đã cảm thấy nàng ta nhìn điểm gì cũng không vừa mắt.
Lại về sau, có người muốn trèo lên giường Vương tứ lang, bị Vương tứ lang nghiêm nghị quát lớn, lại bị cha mẹ chồng đuổi ra ngoài, nữ nhi của ta đột nhiên ý thức được: diễn xuất của nữ nhân này, cùng Đỗ Phượng Lan giống nhau như đúc.
Thời điểm nó đến gặp ta lần nữa là đang mang thai, nó đưa cho ta một cái hầu bao tự may.
"Nương, Người trước kia có phải là rất ủy khuất không?" Nó hỏi ta.
Ta lúc ấy không nói gì, nước mắt lại rất không tự chủ trượt xuống.
"Không có gì." Ta quay sang không nhìn nó.
"Người vì cha cửu tử nhất sinh, lại vì tiền đồ của ông ấy ly biệt quê hương, cốt nhục tách rời, kết quả.. kết quả là......" Nó vừa nói vừa khóc.
Vợ chồng ly tâm, cốt nhục tách rời, là từng đao khoét tâm thống khổ.
Ta bước nhanh rời đi, về tới phòng ngủ.
Nước mắt mãnh liệt, ta khóc đến không thở được. Cái nữ nhi ngu xuẩn của ta, thật là hận nó, đang yên đang lành làm ta phải rơi lệ