Chủ mẫu trùng sinh - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-07-24 16:08:27
Lượt xem: 2,047
9
Những năm ta làm quỷ kia, nung nấu ý định trả thù, lại phát hiện quỷ so với một trận gió còn nhẹ hơn, cái gì cũng không làm được.
Ta chỉ có thể đứng ngoài quan sát.
Sau khi ta c.h.ế.t một năm, Ngụy Húc cưới Đỗ Phượng Lan.
Đỗ Phượng Lan rất nhanh lại mang thai, sinh hạ một đôi long phượng thai.
Hôn sự của Nguỵ Thường, biến đổi bất ngờ, thẳng đến hai mươi tuổi mới kết hôn. Nhà gái nhà rất bình thường, bởi vì Đỗ Phượng Lan không chịu cho sính lễ hậu hĩnh.
Nàng lại nói với Nguỵ Thường: "Mẹ ngươi thanh danh quá kém, nên chỉ có thể như thế thôi."
Nàng lại vì tiền đồ của Nguỵ Húc, đem nữ nhi của ta gả cho nhi tử của một viên quan có thể trợ giúp cho hắn, không thèm quan tâm kẻ kia là một tên ăn chơi trác táng.
Đỗ Phượng Lan cũng Nguỵ Húc qua mấy năm đầu khá tốt lành. Nàng còn chủ động nạp cho Nguỵ Húc bốn thiếp thất, so với ta hiền huệ hơn nhiều.
Chỉ là, Ngụy Húc lại coi trọng người mới. Hắn thậm chí hoài niệm mỹ mạo của ta, nói nữ lang toàn kinh thành, đều không sánh kịp dung mạo thiên tiên của Hoa Dương quận chúa năm đó.
Đỗ Phượng Lan tức đến thổ huyết.
Quan hệ của nàng ta cùng Thái Phu nhân, cũng trở nên rất kém cỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chu-mau-trung-sinh/chuong-9.html.]
Của hồi môn của ta bị tàn phá hết, nhi tử ta tìm Ngụy Húc đòi tiền, Đỗ Phượng Lan nói không có, bọn hắn kém chút đánh nhau.
Về sau Ngụy Húc mọi việc đều không thuận lợi, đắc tội quyền quý; Đỗ Phượng Lan giao tiếp kém, gây thù gây oán.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Phủ An quốc công bị đạt tước vị.
Ngụy Thường về quê trồng vài mẫu đất cằn, từ thế tử gia quốc công phủ biến thành nông phu. Nữ nhi của ta chịu đựng đủ loại tra tấn hành hạ từ nhà chồng, hai đứa bé đều c.h.ế.t yểu, không đến ba mươi tuổi cũng bệnh chết.
Trước đêm nó c.h.ế.t vì bệnh tật, nó leo lên mộ phần của ta, ôm mộ bia từng tiếng gọi nương.
"Con rốt cục cũng hiểu lòng người rồi, nương, nương ơi!"
Nó đã từng vô tri giúp đỡ Đỗ Phượng Lan đối phó ta, tổn thương lòng ta; Nhưng từng tiếng kêu bật máu, gọi nương ơi lại xé toạc hồn ta.
Ta hồi tưởng lại một màn kia, đều đau đến ngạt thở.
Trùng sinh bốn năm nay, ta an bài, sắp xếp hai mama quản sự có thể tin tưởng bên cạnh nó, hi vọng đời này có thể thay nàng chọn được nhà chồng có thể tin tưởng.
Những gì ta làm được cho nó, cũng chỉ đến như vậy mà thôi.
Ta sẽ không đi khẩn cầu nó yêu ta, khi nó đang thiên vị hướng về Đỗ Phượng Lan, không có nghĩa là ta sẽ thôi không yêu nó nữa.
Nó là con của ta.
Kiếp trước nó đã sám hối rồi, ta bằng lòng tha thứ cho nó.