Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô nàng thảo mai thích bạn trai tôi - 6

Cập nhật lúc: 2024-09-23 21:39:44
Lượt xem: 3,626

14

 

[A Chỉ, là anh có lỗi với em, không phải anh không yêu em, mà là sau khi anh đi làm, anh mới phát hiện, con người muốn làm ăn tốt, nhất định phải có quan hệ giao tiếp.]

 

[Anh ở Quảng Châu không có người thân, đơn thương độc mã dốc sức làm việc thật sự là rất khó khăn. Cái gì cũng em không giúp được anh, nhưng Đường Nhược thì khác, cha của cô ây là Tổng giám Đường của công ty anh, hơn nữa, nhà cô ấy còn ở làng cổ Liệt Đức*.]

 

[Đàn ông chí tại bốn phương, hi vọng em có thể thông cảm cho anh, tìm được người đàn ông khác tốt hơn anh.]

 

Nhìn mấy tin nhắn Kiều Chấn Vũ gửi cho tôi, tôi nở nụ cười. Là cư dân sinh ra và lớn lên tại làng cổ Liệt Đức, tôi chưa từng nghe nơi mình ở có người tên là Đường Nhược, lại càng không biết tôi có một cô em họ tên là Đường Nhược. Tổng giám đốc Đường mà hắn nói là cậu ruột tôi.

 

Lúc trước Kiều Chấn Vũ nói với tôi muốn đến công ty này phỏng vấn, tôi đã nhờ cậu mở đường cho hắn. Cho nên, một sinh viên học đại học bình thường như hắn mới có thể “trổ hết tài năng” trước rất nhiều sinh viên tốt nghiệp ưu tú các trường như 985, 211 và được nhận vào.

 

Công ty này là của nhà tôi. Cha mẹ tôi lười nên mới giao cho cậu toàn quyền quản lý. Cậu tôi cũng đang chờ tôi nhanh chóng tốt nghiệp, tiếp nhận công ty, để cậu được giải thoát mà du lịch vòng quanh thế giới.

 

Đương nhiên, tôi cũng không có hứng thú với công ty nên mới muốn đào tạo Kiều Chấn Vũ từ thấp lên cao, đến lúc đó sẽ để cho hắn đảm đương vai trò chủ chốt của công ty.

 

Chúng tôi đều sợ hắn sẽ có ý nghĩ khác, không thể kiên định làm việc nên mới giấu giếm hắn. Không ngờ, hiện tại hắn lại vì cái gọi là quan hệ giao tiếp của Đường Nhược mà đ.â.m sau lưng tôi.

 

Ha ha, đây thật đúng là trò hề.

 

15

 

Tôi gọi điện thoại cho cậu: “Cậu, cậu giấu mợ ở bên ngoài có con riêng lúc nào vậy?”

 

Cậu tôi vừa nghe xong liền sợ hãi, khẩn trương nói: “Con nhóc thối này, cơm có thể ăn bậy, những nói thì không thể nói bậy, mợ con tính tình nóng nảy như vậy, muốn đánh c.h.ế.t cậu đấy à.”

 

“Vậy rốt cuộc cậu có con riêng hay không? Con có một đàn em khoá dưới tên là Đường Nhược, cô ta nói cậu là cha của cô ta, cậu giấu quá kỹ.”

 

“Đường Nhược? Con nói con bé kia sao? Cha nó là bạn học cũ của cậu, qua đời sớm, cậu thấy mẹ con các nó nghèo khó nên mới giúp đỡ họ, còn bảo mẹ con cho mẹ con nó thuê một căn phòng với giả rẻ. Mỗi lần nó nhìn thấy cậu, đều gọi cậu là “cha”. Cậu nghĩ từ nhỏ nó đã không có cha, muốn tìm kiếm tình thương của cha, cho nên cũng mặc kệ nó. Việc này mợ con cũng biết, không tin con có thể đi hỏi mợ.”

 

“Ồ, ra là như vậy, con hiểu rồi.”

 

“A Chỉ, giữa con và nó, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

 

“Cũng không có chuyện gì to tát, cô ta ỷ vào chuyện gọi cậu là cha mà cướp bạn trai của con, chính là cái tên Kiều Chấn Vũ đó.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Cậu tôi phẫn nộ: “Thằng nhóc họ Kiều kia không đáng tin như vậy sao? Cậu lập tức sa thải nó!”

 

“Tạm thời không cần, con sẽ tự xử lý, cậu tạm thời cứ xử sự như thường, tốt nhất có thể tạo điều kiện cho Kiều Chấn Vũ và Đường Nhược kết hôn càng sớm càng tốt.”

 

Hắn không phải muốn có mạng lưới quan hệ sao? Vậy thì để cho hắn “có”.

 

“Con nhóc thối này, vểnh đuôi lên, cậu biết con có kế hoạch quỷ quái gì. Được, vậy cậu sẽ đốc thúc hai đứa đó cưới sớm, ha ha.” Cậu tôi ngầm hiểu cười to. Thật không hổ là cậu ruột của tôi, tôi có kế hoạch gì, cậu đều biết.

 

16

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-nang-thao-mai-thich-ban-trai-toi/6.html.]

 

Tôi sắp xếp lại tâm trạng, tiếp tục quay về miền núi l.à.m t.ì.n.h nguyện.

 

Mới được một tuần, Đường Nhược đã gửi cho tôi một tấm ảnh đeo nhẫn kim cương, dương dương đắc ý gửi tin nhắn thoại nói: [Chị, thật ngại quá, cuối cùng đeo nhẫn cưới của bạn trai chị là tôi, chị đừng phát điên nhé.]

 

[Chúc mừng cô đạt được ước nguyện, ngày kết hôn nhớ nói cho tôi biết, tôi sẽ phát cho cô 199 bao lì xì.]

 

[Chị, nếu chị ghen thì cứ nói thẳng đi, giả bộ rộng lượng cho ai xem?]

 

[Đương nhiên là cho cô xem, dù sao cô cũng chỉ có thể giả vờ. Nhưng mà, tôi vẫn có một câu muốn cảnh cáo cô, giả được nhưng không thật được, trang phục mới của hoàng đế sẽ bị vạch trần.]

 

[Chị có ý gì?]

 

[Cô từ từ tìm hiểu, ha ha.]

 

Tôi quá lười tương tác với loại người này nữa nên đã xóa và chặn cô ta.

 

17

 

Trở về từ vùng núi, tôi gặp Kiều Chấn Vũ và Đường Nhược ở ngoài cổng trường học.

 

Kiều Chấn Vũ: “Bà xã, chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi, khi nào thì em đưa anh về nhà gặp cha em, bây giờ ông ấy cũng chưa biết quan hệ giữa anh và em, làm khó dễ anh trong công việc.”

 

Đường Nhược an ủi hắn nói: “Bây giờ không phải em vẫn còn học năm nhất sao? Em sợ chúng ta kết hôn sớm như vậy, cha em sẽ tức giận, ép chúng ta ly hôn. Chờ chúng ta gạo nấu thành cơm, cha em muốn làm ông ngoại, sẽ không thể không đồng ý.”

 

“Ừ, vậy bụng em phải sớm có tin vui. Bây giờ nhà nước khuyến khích sinh con, em sinh con, còn có thể học thêm.”

 

“Vậy phải xem của anh có dũng mãnh hay không đã.”

 

Đường Nhược thẹn thùng đ.ấ.m vào n.g.ự.c Kiều Chấn Vũ. Kiều Chấn Vũ thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô ta, không hề do dự hôn cô ta...

 

Chậc chậc, thật đúng là tình cảm... Không biết xấu hổ.

 

Tôi nên để cho giấc mơ giả dối đẹp đẽ của bọn họ kéo dài một chút, hay là sớm phá vỡ mới tốt đây?

 

Khá là rối rắm.

 

18

 

Cậu nói cho tôi biết. Kiều Chấn Vũ bắt đầu lấy thân phận con rể Tổng giám mà kiêu ngạo ở công ty, thậm chí ngay cả cấp trên cũng dám mắng.

 

Những người khác trong công ty, thật đúng là cho rằng hắn là con rể Tổng giám đốc, trong lòng có oán khí cũng không dám lên tiếng, ngược lại ăn nói khép nép nịnh nọt, lấy lòng hắn.

 

Còn Đường Nhược cũng thường xuyên đến công ty chứng tỏ cảm giác tồn tại, cảnh cáo nữ đồng nghiệp trong công ty không được vọng tưởng tới gần chồng cô ta, ai dám có ý nghĩ không an phận với chồng cô ta, cũng đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục làm việc ở Quảng Châu.

 

“Chậc chậc, cậu chỉ là Tổng giám đốc của một công ty nhỏ mà thôi, sao có thể có năng lực này? Cô ta thật đúng là quá coi trọng cậu.”

Loading...