KHÔNG NGOAN - C17
Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:58:28
Lượt xem: 356
19.
Tôi đánh giá thấp độ điên cuồng của mẹ mình.
Thứ hai lúc Cố Thận Ngôn đưa tôi đến xưởng vẽ làm việc.
Trên đỉnh tòa nhà có một người đàn bà muốn nhảy lầu.
Cầm cái loa lớn không ngừng hô hoán.
Dưới lầu đã có một đám người vây xem.
Mỗi người nhìn tôi với biểu cảm khác nhau.
“Con gái tôi chính là người phụ trách cái xưởng vẽ này, Chu Miểu Miểu.”
“Chu Miểu Miểu phẩm chất không đứng đắn, không có đạo đức, chưa ly hôn đã vượt rào, các người yên tâm giao con em của mình cho cô ta dạy ư?”
“Cô ta ấy à, từ nhỏ đã thông dâm với cha dượng của mình…”
Mặt trời chiếu thẳng xuống khiến tôi có chút choáng váng.
Tôi hơi đứng không vững, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng.
Người đứng trên đỉnh tòa nhà là mẹ ruột của tôi.
Bà ta hết lần này đến lần khác muốn hủy hoại tôi.
Cố Thận Ngôn ôm tôi vào lòng, bịt kín lỗ tai tôi.
“Miểu Miểu, đừng nghe, đó không phải lỗi của em.”
Anh một tay lấy điện thoại, thần sắc lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khong-ngoan/c17.html.]
“.... Alo, là các anh báo cảnh sát à?”
“Cử hai người bằng tốc độ nhanh nhất đến đây, lôi bà ta xuống, dùng băng keo bịt miệng cũng được.”
Nhờ Cố Thận Ngôn mà trò hề cuối cùng cũng lắng xuống.
“Miểu Miểu, bà ấy là mẹ em, em muốn xử lý thế nào?”
Móng tay tôi cắm vào da thịt.
Trong miệng như thể lại cảm nhận được vị rỉ sắt của năm 16 tuổi ấy.
“Mẹ tôi tâm lý không ổn định, tinh thần có biểu hiện bất thường, thích hợp nằm viện lâu dài và điều trị tích cực.”
Lần cuối tôi đi gặp bà ấy.
Trong mắt bà lóe lên một tia sợ hãi.
“Tao là mẹ mày, tao không muốn ở cái nơi quái quỷ này.”
“Nhưng mà mẹ ơi, từ trước đến giờ mẹ chưa từng coi con là con gái ruột đúng chứ?”
Yêu là có qua có lại.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Mẹ à, người không yêu con.
Vậy con cũng sẽ không yêu mẹ nữa.
“Yên tâm đi, con sẽ cung cấp phí điều trị lâu dài ổn định cho mẹ.”
Mẹ tôi xụi lơ trên mặt đất.