Nhân viên biên chế Địa Phủ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-07-16 02:34:10
Lượt xem: 223
Phán Quan gật đầu, nhưng vẫn chưa yên tâm.
“Cô nói rất hay, nhưng không có kinh nghiệm quá khứ chứng minh, chúng tôi cũng không biết cô nói thật hay giả.”
Phán Quan tỏ ra hung hãn: “Vì vậy chúng tôi hy vọng cô có thể hoàn thành bài kiểm tra thi viết trận pháp, nếu thi đậu, thử việc 3 ngày không lương, đồng ý không?”
“Cũng được.” Tôi không muốn từ bỏ công việc này nên đành phải chấp nhận.
Phán Quan nhìn thì tốt bụng, hiền lành nhưng trong quá trình phỏng vấn, cảm giác ngột ngạt hơn so với Hắc Vô Thường và cô gái ở quầy lễ tân.
Đến khi Phán Quan đọc nội dung bài thi viết của tôi, bầu không khí mới thật sự nhẽ nhõm.
Phán Quan đi tới bắt tay tôi: “Tần Bạch Khai, nền tảng lý luận của cô rất vững chắc. Hy vọng trong ba ngày tiếp theo cô sẽ thể hiện tốt.”
Sau khi kiếm được việc làm, cuối cùng tôi cũng thực hiện bước đầu tiên ổn định cuộc sống ở Địa Phủ.
Công việc chính thức không khó như tôi tưởng tượng.
Khi còn sống, đạo pháp đã mất hiệu lực. Ở trong Địa Phủ, làm từng bước, cẩn thận hơn, còn có người hướng dẫn, so với người khác chậm hơn một chút nhưng cũng không phạm sai lầm.
Tôi nghĩ việc đặt ra giới hạn cho bản thân, cảm giác năng lực mình không kiếm được nhiều tiền như vậy, là trở ngại lớn nhất cho kiếm sống của quỷ.
Về phần tại sao ma quỷ không ăn không uống, nhưng tôi lại thiếu tiền như vậy.
Phải kể lại lúc vừa bị Hắc Vô Thường dẫn hồn xuống Địa Phủ.
Trước cổng Địa Phủ, ma quỷ đến rồi đi.
Da mặt cứng ngắc của Hắc Vô Thường nâng lên, lộ ra nụ cười thần bí.
Giọng điệu lễ phép và háo hức: “Bạn thân mến, bạn vẫn còn buồn khi rời khỏi trần thế à? Bạn vẫn khóc vì không biết tại sao lại đến Địa Phủ phải không?”
“Đừng buồn, bạn hãy xem là khởi đầu thuận lợi hơn những người khác.”
“Chính sách mới của Địa Phủ mang lại lợi ích cho tất cả ma quỷ. Trả tiền minh tệ ưu tiên chọn danh tính đầu thai.”
“Chỉ cần 10 triệu minh tệ lót đường, là có thể lựa chọn kiếp sống của mình!”
“Hôm nay kiếm tiền ngày mai tiêu tiền, làm việc vì tương lai sinh ra giàu có! Chỉ cần không bỏ cuộc, kiếp sau bạn sẽ là người chiến thắng!”
Tôi lùi về sau một bước, Hắc Vô Thường làm cho người ta sợ hãi.
Trên đường dẫn tôi tới Địa Phủ, Hắc Vô Thường trầm mặc ít nói, không hề cười đùa.
Cho dù tôi mới chết, lần đầu tiên thành quỷ rất kỳ lạ.
Trên đường bay trái bay phải, nhìn đông nhìn tây.
Thỉnh thoảng lao xuống, thỉnh thoảng xoay tròn.
Hắc Vô Thường vẫn im lặng đi về phía trước, vẻ mặt không thay đổi.
Không quan tâm chút nào rằng tôi đang chạy xung quanh như điên.
Chưa kể, tầm nhìn giữa không trung thật sự khác biệt.
Trừ khi tôi quá phấn khích lao đi quá xa thì Hắc Vô Thường mới giật nhẹ chiếc móc câu trong tay.
Tôi sẽ “vù” và bay trở lại cách Hắc Vô Thường trong vòng một mét.
Vô cùng kích thích.
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Hắc Vô Thường tôi từ bỏ ý định này.
Mà bây giờ, con ma tốt bụng ôn hòa trước mặt tôi là ai?
Nếu Hắc Vô Thường không phải ma, tôi còn tưởng rằng bị quỷ nhập.
Dù sợ hãi nhưng tôi nhanh chóng nắm bắt được thông tin trong lời nói của Hắc Vô Thường.
Suy cho cùng thì đây là chuyện tôi có thể làm cho kiếp sau.
Có thể ngồi không hưởng thụ thành công, không làm mà có ăn, ăn rồi chờ chết.
“Vậy chỉ cần có đủ tiền thì kiếp sau tôi có thể đầu thai thành người giàu sao?”
“Có thể. Bạn sẽ có một tài khoản liên kết với Minh phủ. Có thể chọn triệu phú, tỷ phú, giàu thế hệ thứ hai, đời thứ ba, hoặc giàu thế hệ N, miễn bạn có đủ minh tệ trong tài khoản.”
Mắt tôi chợt sáng lên.
Đồng thời, tôi cũng không quên người bạn thân nhất của mình vẫn còn trên đời.
“Vậy tôi có thể mang theo bạn thân nhất của mình được không?”
Hắc Vô Thường kinh hãi: “Bạn thân của cô cũng c.h.ế.t rồi?”
Tôi xua tay: “Cô ấy còn sống, không thể xuống dưới kiếm minh tệ được.”
“Nhưng cơ hội không chờ người a!” Tôi vỗ đùi: “Chính sách mới ra thì ưu đãi nhiều! Chờ bạn thân tôi xuống đây thì làm gì còn ưu đãi nữa.”
Tôi bàn với Hắc Vô Thường: “Có thể để tôi cùng bạn thân chung một tài khoản, tôi kiếm tiền trước. Biết đâu tôi có thể kiếm đủ tiền cho hai người đầu thai? Khi bạn thân tôi xuống, tôi sẽ đưa cô ấy đi trải nghiệm Địa Phủ, cả hai chúng tôi sẽ nắm tay nhau cùng đi đầu thai.”
“Tôi còn muốn đầu thai cùng một gia đình với bạn thân, kiếp sau làm chị em.”
Hắc Vô Thường thẳng thừng từ chối: “Địa Phủ chưa từng có tiền lệ như vậy.”
Tôi nghiến răng: “Nếu anh có thể giúp tôi làm xong việc này, tôi sẽ cho anh ba cây an hồn hương!”
Hắc Vô Thường kinh ngạc: “Cô biết làm an hồn hương?”
Trong Địa Phủ chỉ có một ít ma già biết làm hương này.
“Đương nhiên.” Tôi thề.
Tôi thực sự chưa bao giờ làm an hồn hương.
Hắc Vô Thường do dự, duỗi ra năm ngón tay: “Năm cây”
“Năm cây an hồn hương, trong ba ngày tôi giúp cô hoàn thành việc này.”
“Chốt đơn.”
“Một tháng sau tôi đến lấy hương.” Hắc Vô Thường vẻ mặt cứng ngắc nhìn tôi: “Hậu quả của việc mắc nợ Vô Thường cô sẽ không muốn biết đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-vien-bien-che-dia-phu/chuong-2.html.]
“Ha ha ha làm sao có chuyện đó được.” Tôi cười ngượng nghịu: “Phải rồi, sao vừa rồi trên đường anh không nói chuyện gì vậy? Vừa đi vừa nói chuyện sẽ đỡ buồn hơn chứ?”
Hắc Vô Thường đầy ẩn ý nhìn tôi: “Cô bé, em chưa học xong đúng không?”
Sau khi Hắc Vô Thường rời đi, tôi ngồi xổm trên đất thở dài.
Tôi có thể làm hương!
Nhưng mà!
Nguyên liệu làm nhang cũng không hề rẻ đâu nhé!
Tôi đã xem qua tài khoản Địa Phủ của mình.
Không có tiền trên trời rơi xuống, số 0 chói lọi.
Cần tiền để trả nợ Hắc Vô Thường, cũng cần tiền để mua một cơ hội đầu thai.
Cần làm giàu chỉ sau một đêm!
Bây giờ đầu óc cần động não.
Tôi nghĩ những thứ trong sách có thể lợi dụng, bắt đầu kiếm tiền, có thể tôi sẽ giàu rất nhanh!
Sách ông nội để lại cho tôi chia làm hai loại.
Một loại là trận pháp, đó là kỹ năng cần thiết khi làm việc cho Phán Quan, dưới sự hướng dẫn của Phán Quan, tôi có thêm kinh nghiệm trong việc áp dụng kiến thức trận pháp vào thực tế. Còn một loại khác là chế tạo các vật dụng có lợi cho cơ thể ma quỷ, ví dụ như hương, đồ ăn vặt, thuốc viên….
Một ít là sách cổ học tập, một số là tạp chí linh tinh.
Hiện tại tôi đã làm việc cho Phán Quan một tháng, nhờ vẻ đẹp và miệng nói ngọt, tôi đã xây dựng thành công các mối quan hệ ở Địa Phủ.
Sau khi được trả lương, lựa chọn đầu tiên là mua nguyên liệu thuốc làm đẹp cải thiện cơ thể ma quỷ.
An hồn hương chỉ có thể liên hệ với Hắc Vô Thường cho thêm chút thời gian, nếu mua nguyên liệu an hồn hương thì sẽ không còn tiền.
Cuộc sống không dễ dàng, vẫn nợ ngập đầu như trước đây.
Theo nghiên cứu của tôi, nhiều hồn ma có ấn tượng sâu sắc về thời điểm chết, cơ thể sẽ giữ dáng vẻ lúc sắp chết. Chỉ bằng cách tu luyện ma lực, hoặc quên đi ký ức, dấu vết lúc c.h.ế.t mới giảm bớt.
Đây là thị trường lớn! Lợi nhuận lớn và ít cạnh tranh!
Lô thành phẩm đầu tiên, tôi đưa cho đồng nghiệp một phần, mong được thuận lợi.
“Đây là viên thuốc làm đẹp cơ thể cho ma quỷ do tôi tự làm, mời dùng thử.”
“Hiệu quả nhìn rõ luôn đấy.”
Khi nghe thấy điều kỳ lạ này, mọi người đều tập hợp lại.
“Thật không?”
“Hình như cũng có vài thương hiệu bán thuốc làm đẹp.”
“Những cái đó là hàng giả phải không? Nói là thuốc làm đẹp nhưng thật ra là thuốc hóa trang.”
“Đúng, đúng, dấu vết biến mất mấy giờ, thuốc hết tác dụng sẽ trở lại trạng thái ban đầu.”
“Tiểu Bạch, thuốc của cô cũng là loại đấy à?”
Tôi mỉm cười tự tin, tôi đã tự mình làm và tự mình thể nghiệm. Xác nhận có hiệu quả và không có tác dụng phụ mới dám lấy ra.
“Tất nhiên là không. Tôi đã tự mình thử và cảm thấy hiệu quả rồi mới chia sẻ với mọi người.”
“Nếu không tin thì mọi người tự thử xem.” Tôi giả vờ tức giận.
Một đồng nghiệp có tính cách tốt hòa giải:
“Tiểu Bạch đã có lòng như vậy, mọi người sao còn bắt bẻ này nọ? Để tôi thử trước.”
Người đồng nghiệp này mặc dù có quan hệ tốt với Tần Bạch Khai, sẽ giúp Tần Bạch Khai nói chuyện. Nhưng trong lòng cũng không tin đây là thuốc làm đẹp cơ thể cho ma. Bạn phải biết rằng nhiều công ty lớn đều chưa nghiên cứu ra. Cho dù Tần Bách Khai đi theo Phán Quan làm trận pháp, nhưng thuốc cho quỷ ăn và trận pháp khác nhau.
Vì thế khi đồng nghiệp ăn xong viên thuốc của Tần Bạch Khai, thật sự cảm nhận được một luồng năng lượng chạy dọc trong cơ thể, biểu cảm khiếp sợ trên mặt không giấu được.
Một đồng nghiệp khác bĩu môi: “Không làm quá chứ, cô không định nói là thuốc này hiệu quả như vậy đi? ”
Vừa nói, đồng nghiệp này đưa tay cầm lấy viên thuốc làm đẹp cơ thể ma quái nhét vào miệng.
Sau đó, anh ta tỏ ra sửng sốt giống như người đồng nghiệp đầu tiên.
Nhìn thấy biểu hiện của hai người họ, các đồng nghiệp khác nhao nhao thầm thì: “Không thể nào là sự thật đúng không?”
Họ ngập ngừng, cầm một viên thuốc làm đẹp cơ thể ma quái mà tôi đưa cho họ ăn.
Phán Quan đi ngang qua, nhìn thấy một đám hồn ma tụ tập lại cùng một chỗ biểu hiện khiếp sợ, có chút buồn cười.
Tò mò liếc nhìn một cái: “Tụ tập uống một viên thuốc làm đẹp cơ thể ma quái phải không?”
Nói xong, tiếp tục tản bộ.
Những quỷ khác thầm than trong lòng: Phán Quan đại nhân quỷ lực cao cường, đương nhiên không cần, sao hiểu được nỗi khổ của tiểu quỷ. Mỗi ngày phải gánh một cái đầu đầy máu, quỷ khác không sợ nhưng bản thân chúng tôi rất đau lòng được không?
Sau đó tất cả họ đều nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời.
“Tiểu Bạch, chúng ta quan hệ tốt như vậy, cô có thể cho tôi thêm một chút được không?”
“Tiểu Bạch, cô không thể bên nặng bên nhẹ!”
“Tôi nữa, tôi cũng muốn.”
Tôi ngượng ngùng nói: “Tôi chỉ làm cho vui, không nhiều, chỉ có bằng này.”
Làm chơi không có nhiều, nếu như tôi trả tiền có thể làm giúp không?
Có người nảy ra ý kiến: “Tiểu Bạch, tôi trả 1 triệu minh tệ, cô có thể làm giúp tôi không?”
Tôi cau mày xấu hổ: “Cái này rất đắt tiền, nguyên liệu cần phải là chất lượng cao đấy.”
Thực ra trong lòng tôi rất vui vì chỉ một câu đã giúp tôi tăng giá! Đúng là tỉ muội tốt của tôi, lô thuốc thứ hai tôi làm sẽ đưa nhiều hơn cho cô một viên!
“3 triệu giúp tôi làm hai viên được không?”