Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 426
Cập nhật lúc: 2024-10-18 16:22:01
Lượt xem: 20
Chấm trắng rơi trên đỉnh đầu đen nhánh của Ninh Hiên, chưa kể, kết hợp với gương mặt kia của anh, thế mà lại đem tới một nét đẹp khác lạ.
Quả nhiên chỉ cần giá trị nhan sắc đủ cao, là có thể gánh được bất kể các loại tạo hình sao?
Tô Hân Nghiên thấy một màn này trong lòng âm thầm cảm thán.
“Em không cố ý.” Tại Tại bị anh ba mắng thì rụt tay lại, vẻ mặt vô tội mà nhìn lại anh.
“A, em cho rằng anh sẽ tin em sao?” Ninh Hiên bày ra một gương mặt trào phúng.
“Không tin thì thôi, hừ.” Tại Tại giận dỗi mà vùi đầu tiếp tục gói sủi cảo.
Thật sự lần này cô không hề cố ý, nhưng cố tình anh ba cô lại không tin, trách chỉ có thể là ở hai anh em, sự tín nhiệm của đối phương đã sớm bị phá tan tành không còn lại một mảnh.
Em gái giận dỗi, Ninh Hiên cũng giận dỗi.
Hai anh em không biết lại vì cái gì mà tiếp tục giận dỗi.
Một người gói ba cái sủi cảo, một người khác thì phải gói được bốn cái, gói xong còn nhìn đối phương với ánh mắt kinh miệt.
Tên nhóc thối này, nguyên bản không muốn so đo cùng với người này, thì bây giờ lại nổi giận đùng đùng cầm đồ lên tiếp tục gói thêm năm cái sủi cảo, sau đó lại dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn lại.
Lúc này một người khác cũng tức, lập tức gói thêm nhiều sủi cảo.
Kết quả trong lúc bất tri bất giác, toàn bộ những người trên bàn trừ hai người bọn họ, những người khác đều ngừng tay, tràn ngập sung sướng nhìn hai anh em nhà này đấu đá.
Ninh Hàn xem náo nhiệt cũng không chê việc làm trọng tài, cố ý lớn tiếng nêu điểm số cho hai bên biết.
“Tại Tại đã gói được 31 cái!”
“Tiểu Hiên 32.”
“Tại Tại 33.”
……
Vốn dĩ hai anh em đang rất tức giận, lại bị ông anh cả cố tình thêm dầu vào lửa, nên giờ muốn bình tĩnh cũng khó.
Dần dần, trên bàn bát đựng nhân sủi cảo cứ như vậy mà dần dần thấy đáy, thay thế chính là mấy đĩa đựng sủi cảo tinh tế đáng yêu.
Vẻ mặt Tại Tại nghiêm túc, trên tay với tốc độ nhanh chóng gói sủi cảo, lại lấy tay khác đi lấy bọc sủi cảo.
Kết quả lần này sờ được, lại sờ phải không khí.
Cô sửng sốt một chút, ngẩng đầu thì vừa thấy, kinh ngạc phát hiện trước mắt mình và anh ba cũng cùng nhau bày vô số sủi cảo, mà trước mặt những người khác chỉ có vài cái, vừa thấy liền biết bọn họ căn bản không gói được bao.
Mà bọc sủi cảo cũng bị hai người bọn họ dùng hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-426.html.]
Nói cách khác, hai tên ngốc bọn họ, dường như đã nhận thầu hết việc gói sủi cảo của cả nhà.
Tại Tại suy nghĩ cẩn thận về điểm này: “……”
Hóa ra gừng càng già càng cay, chỉ còn hai con tiểu bạch thỏ này, đã bị hai củ gừng cay này tinh kế?
Tại Tại buồn bực giơ tay vỗ nhẹ nhàng lên bả vai của anh ba.
“Không được quấy nhiễu anh!”
Ninh Hiên còn đang trầm mê trong việc gói sủi cảo, đối với hết thảy các việc ở ngoài đều bỏ qua.
Tại Tại: “……”
Thôi mặc kệ cái tên này đi, để cho cái tên này tiếp tục ngu ngốc một mình đi.
“Em đi rửa tay đây, bà nội sau khi bà nấu xong phần để mang sang Cố gia thì để trên bàn này, trong chốc lát nữa cháu đi lấy.” Tại Tại giơ hai tay dính đầy bột lên nói.
“Ừm.” bà Ninh cười vui vẻ lên tiếng, cỏ vẻ rất vừa lòng với một màn trò hề vừa rồi.
Tại Tại xem và đã hiểu tâm tư trên mặt của bà nội : “……”
Cô phát hiện số lần hạn hán lời hôm nay của cô khá nhiều.
Thôi, Tết nhất, cứ coi như là người giải stress cho cả nhà đi.
Tại Tại sau khi rửa tay xong đi về, lại nhìn thoáng qua cái người đang vội gói sủi cảo với khí thế ngất trời ở phòng bếp kia, tự giác bản thân hết chuyện, liền ngồi ở trên sô pha, cùng nhau xem TV với anh hai.
Ninh Hàng còn đang xem sách.
Tại Tại có chút tò mò, nên nghiêng người nhìn qua nội dung trong sách là gì, ngay sau đó đã bị mấy chữ khác lạ trên tờ giấy kia làm đau đầu, vội vàng rời tầm mắt đi, không dám xem nữa.
Mạo phạm, mấy lĩnh vực kia không phải là thứ mà cô có thể xem.
“Bài tập đông của em đã làm xong chưa?”
Ninh Hàng mặc dù không ngẩng đầu, nhưng cũng có thể nắm được từng động thái của em gái.
Thân thể Tại Tại cứng đờ, châm chước ngữ khí nhỏ giọng nói: “Bây giờ tụi em không còn bài tập nghỉ đông nữa.”
Đã vào đại học, sao lại còn cái loại đồ vật này.
“Không có việc gì làm thì đi mà làm thêm mấy đề Tiếng Anh, học kì sau em có thể đi đăng kí thi Tiếng Anh được.”
Đây tuy là câu nghi vấn , nhưng Ninh Hàng lại dùng ngữ khí khẳng định.
Không chỉ có như thế, anh còn ra thêm chỉ tiêu học tập cho em gái.
“Nhanh chóng thi lên cấp bốn, sau đó em cũng có thể tiếp tục làm đề học thêm, tranh thủ trước khi tốt nghiệp thi lấy bằng cấp tám, nếu em có thừa thời gian, còn có thể học và thi lấy bằng thêm một ngôn ngữ nữa, tri thức học được vào đầu em sẽ không lãng phí.”