Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 458

Cập nhật lúc: 2024-10-21 13:34:56
Lượt xem: 19

Cô nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, cảm giác có chút buồn ngủ, dứt khoát trực tiếp ghé vào bàn, qua một lát, hô hấp dần dần vững vàng.

vậy mà ngủ say rồi!

Cố Diệp Chu tuy không ngủ, nhưng anh cũng không nhịn được một tay chống đầu phát ngốc, hậu tri hậu giác nhận ra cái gì.

Nhưng bộ não của anh ta bị rượu làm cho bối rối giống như một cái máy thêu thùa vậy, nên từ bỏ suy nghĩ, tiếp tục phát ngốc vậy.

“Không được, hai người bọn họ quá là buồn cười, tớ phải ra ngoài cười lớn mấy tiếng đã.”

Đối lập với người anh trai ruột - Ninh Hiên này, Chương Đào lại trượng nghĩ hơn một chút, còn biết không nên cười nhạo trước mặt bạn tốt, nhưng cũng có thể cười trộm sau lưng nha.

Kế tiếp Chương Đào, Diệp Mậu Thu cũng chạy.

Những người khác thì đứng đắn một chút, chỉ cười nhỏ nhỏ một chút thôi rồi cho qua, bọn họ lại bắt đầu nói chuyện khác.

Đương nhiên, đề tài chính không tránh việc đảo quanh hai nhân vật chính đang say phát ngốc ở kia.

“Vừa rồi xem Diệp Chu uống rượu với tư thế thuần thục như vậy, tôi còn tưởng rằng tửu lượng của cậu ấy tốt thế nào cơ, kết quả chỉ một cốc nhỏ đã say bí tỉ rồi.” Ninh Hàn cũng bị tửu lượng của Cố Diệp Chu làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Đối với việc này, Ninh Hàng lại là người duy nhất không cảm thấy ngạc nhiên.

Anh còn giúp bạn tốt giải thích nói: “Cậu ấy là bác sĩ, ngày thường không được phép uống rượu.”

Những người khác vừa nghe, tức khắc hiểu rõ, ngay sau đó cũng không hề chê cười người ta.

Tuy bữa tiệc sinh nhật này có hơi tiếc vì nhân vật chính ngủ gật giữa chừng trong lúc say nhưng nhìn chung thì khá thú vị.

Sau khi rượu đủ cơm no lúc sau, mọi người cũng tốp năm tụm ba đi về

Tô Hân Nghiên căn cứ theo nguyên tắc ‘ uống rượu không lái xe, lái xe không uống rượu ’, toàn bộ hành trình ăn cơm không hề uống rượu, cũng giống như cô không uống lấy một giọt rượu Ninh Hàng và một người trong nhóm bạn tốt của con gái, người duy nhất biết lái xe.

—— Lưu Nhân Nhân.

Cho nên nhiệm vụ lái xe đưa mọi người trở về cũng nằm trên người bọn họ.

Lưu Nhân Nhân biết nhà của Diệp Mậu Thu ở đâu, có thể trực tiếp đưa cô trở về, mà đám người Lan Ỷ, loại trạng thái say khướt này cũng không nên về kí túc xá, Tô Hân Nghiên liền dứt khoát đưa mấy cô về Ninh gia, chờ tỉnh rượu lại trở về.

“Vậy phải phân chia chỗ cho tụi nhỏ như thế nào?” Bà Ninh hỏi con dâu.

Hôm nay Ninh gia khó có khi được đông đủ, việc này có ý nghĩa là nhà bọn họ không thừa phòng, mà nhóm người Lan Ỷ lại muốn ở, chỉ có thể ngủ ở phòng, nhưng hiển nhiên phòng của Tại Tại không thể nhét nhiều người như vậy được.

Tô Hân Nghiên cũng đang ở khó xử ở điểm này, còn không chưa kịp nghĩ ra biện pháp giải quyết, Ninh Hiên đã chủ động đứng dậy.

“Vậy con ngủ ở thư phòng đi, để Tại Tại ngủ ở trong phòng con, mấy cô bạn của em gái có thể ngủ ở phòng của em ấy, hoặc là kêu một cô bạn của em ấy vào phòng con ngủ, như vậy hai bên cũng có thể rộng rãi hơn một chút.”

Kinh ngạc vì con trai nhỏ đột nhiên biết hiểu chuyện, nên ngay cả Ninh Viễn Hàng cũng không nhịn được liếc mắt nhìn anh một cái.

Nhưng cũng chỉ với liếc mắt một cái, đã có thể phát hiện được manh mối của việc này.

Con trai nhà mình, có phải chú ý quá mức với cô bé tên là Lan Ỷ kia không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-458.html.]

Chỉ trong vòng mười phút, con trai đã liếc nhìn cô gái kia vài lần, dù cố ý hay vô ý, sẽ không ai tin nếu nói rằng thằng ba không có ý gì với cô gái kia.

Nhận thấy cánh tay mình bị chạm nhẹ.

Tô Hân Nghiên nhìn chồng đầy nghi ngờ, lại nhận được một ánh nhìn ' em xem' rồi nhìn về phiá bên kia.

Cô theo bản năng quay đầu nhìn về phía mà chồng bảo.

Là người từng trải, cô hiểu điều đó ngay lập tức bật cười.

Chậc chậc, giới trẻ ngày nay thật sự rất trong sáng và ngây thơ.

Sợ bọn họ làm chủ nhà tự nhiên nhúng tay sẽ làm con trai xấu hổ, Tô Hân Nghiên cho chồng một ánh mắt, đại ý chính là: Hai vợ chồng già tụi mình xem diễn thôi, đừng quản nhiều.

Ninh Viễn Hàng hiểu ý gật đầu.

Ở kế tiếp bọn nhỏ thương lượng muốn như thế nào phân phối phòng

Khi bọn trẻ thảo luận về cách phân bổ các phòng, mấy người lớn lặng lẽ đi xuống lầu để lại không gian cho bọn nhỏ tự giải quyết.

Sau khi thương lượng xong, Ninh Hiên đi ngủ ở thư phòng, mà ngủ ở phòng anh thì có Lan Ỷ và Tại Tại, Chương Đào Tống Giảo thì ngủ ở trong phòng Tại Tại.

Kết quả này cũng không phải là kết quả mà Ninh Hiên đã cố gắng giành được.

Tuy rằng anh đã thông suốt, nhưng trên con đường theo đuổi cô gái mình yêu lại nhát gan, chỉ dám lén lút lấy lòng người ta, còn sợ bị người khác nhìn ra.

Cho nên Lan Ỷ ngủ lại phòng mình, thuần túy chỉ là kết quả mấy cô gái tự phân chia với nhau.

Mà khi Ninh Hiên biết được kết quả này lại rất vui vẻ.

Giường của mình được cô gái mình yêu ngủ ở trên đó.

Bốn bỏ lên năm, bọn họ cũng coi như là hơi thân cận một chút rồi nhỉ?

Lòng mang tiểu xuân tâm đang nảy mầm, Ninh Hiên vui sướng ôm chăn gối đi vào thư phòng, nhưng anh lại không nghỉ ngơi, ngược lại lấy ra một cuốn sổ trắng và đắm mình trên bàn làm việc để sáng tạo một cách say mê.

Sự nuôi dưỡng của tình yêu đã truyền cảm hứng cho anh, nên bắt đầu ngo ngoe rục rịch muốn quay một bộ thuần về tình yêu trong sáng.

Còn cái câu nói không có linh cảm trước đó, trong thời gian ngắn không muốn quay phim nữa?

Có chuyện nào sao?

*

Vòng hai của cuộc thi vẽ tranh kéo dài cả tháng, mãi đến kỳ nghỉ hè mới có kết quả.

Ban tổ chức tạm thời công bố 30 người trong danh sách được vào vòng trong.

Tại Tại và Lan Ỷ cùng có tên trong danh sách đó.

Mà không có gì bất ngờ xảy ra mà, Chương Đào và Tống Giảo lại không có tên.

Loading...