Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 591
Cập nhật lúc: 2024-10-26 12:11:15
Lượt xem: 10
“Trên xe không có chăn, tạm tời em dùng áo khoác này của anh đi, đừng để bị cảm lạnh.”
“Không cần, anh đưa áo khoác của anh cho em, một lát nữa anh bị lạnh thì làm sao bây giờ?” Tại Tại cũng biết đau lòng cho bạn trai nên không muốn nhận lấy áo khoác của anh.
Nhưng Cố Diệp Chu luôn có biện pháp dỗ dành cô.
“Không có việc gì, anh vì là đi nhiều quá nên có chút nóng, dù sao đều muốn cởi ra, để ở bên cạnh thì không bằng cho em đắp lên, lát nữa nếu cảm thấy lạnh thì sẽ lấy lại.”
Thấy Tại Tại còn có chút do dự, anh lại thúc giục nàng nói: “Nhanh nhận lấy đi, không phải em thấy mệt sao? Hiện tại nhanh tranh thủ thời gian ngủ bù đi.”
Nếu là ngày thường, Tại Tại khẳng định có thể nhạy bén nhận ra lỗ hổng trong câu nói này của Cố Diệp Chu, nhưng hiện tại đầu óc của cô bị buồn ngủ xâm chiếm, trên cơ bản đã đánh mất năng lực tự hỏi.
Cho nên cũng không giãy giụa nữa, liền ngoan ngoãn nhận áo khoác của anh, đi ngủ.
Dường như cô chỉ mất vài giây để đi vào giấc ngủ, đến khi tỉnh dậy đã đến trước cửa nhà.
Sau khi tỉnh lại, nhìn thấy trên người mình vẫn còn đang khoác áo của Cố Diệp Chu , Tại Tại liền biết bản thân lại bị anh lừa rồi.
Nhưng anh ấy cũng vì muốn tốt cho cô, không muốn cô bị lạnh, cô cũng không nên tức giận với anh, chỉ có thể lải nhải nói: “Lần này bỏ qua, lần sau anh không thể làm như vậy, anh là bác sĩ, hẳn là biết tầm quan trọng của thân thể khỏe mạnh, chỉ có anh khỏe mạnh, mới có thể cứu sống được càng nhiều người.”
Ngạc nhiên vì những lời này có thể thốt ra từ miệng Tại Tại, trong lòng Cố Diệp Chu có một dòng nước ấm chảy qua.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, thấp giọng nhận sai: “Xin lỗi, lần sau anh sẽ luôn chuẩn bị chăn ở trên xe.”
Sau khi đỗ xe ở trong nhà mình, Cố Diệp Chu tự nhiên mà đi theo Tại Tại vào cửa Ninh gia.
Chuẩn bị đi vào Ninh gia ăn cơm.
Kể từ khi mối quan hệ của cả hai bị lộ ra trước các trưởng bối, bọn họ ở chung càng thêm quang chính đại.
Cũng không biết từ khi nào bắt đầu, phàm là những lúc ông cụ Cố không trở về nhà, mà Tại Tại ở nhà, trên cơ bản Cố Diệp Chu đều sẽ đến Ninh gia cùng nhau ăn cơm.
Nếu như thế này thì anh ở nhà cũng không phải bật bếp, càng không cần một mình cô đơn ăn cơm, đã tiện lại thêm vài phần náo nhiệt, cảm giác rất tốt.
Cố Diệp Chu phát hiện bản thân mình đã yêu cảm giác này tự bao giờ.
Cho nên đến Ninh gia ăn cơm càng thêm cần mẫn.
Đương nhiên, anh cũng không phải là người không hiểu chuyện, ăn cơm của nhà người ta, tất nhiên cũng cần phải đưa tiền cơm.
Chỉ là Ninh gia không chịu thu tiền của anh, cho nên Cố Diệp Chu chỉ có thể thường xuyên mang đồ vật tới, ngẫu nhiên Ninh gia có người nào bị đau đầu nhức óc, còn có thể tìm anh hỗ trợ khám thử.
Dù sao có một anh bác sĩ lớn như vậy ở trong nhà, không nên để đó một cách vô ích.
Mới vừa đi vào trong nhà, Tại Tại liền nhìn thấy trong nhà tụ lại một đám người vô cùng náo nhiệt, mà anh cả và chị dâu cả của cô bị vây quanh ở giữa, hoàn toàn thành tiêu điểm của cả nhà.
Cô cũng theo đó mà nhìn sang , ánh mắt dừng ở trên bụng nhỏ của chị dâu cả, trên mặt mang theo thần sắc ngạc nhiên.
“Em bé đã ở bên trong sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-591.html.]
Tại Tại rất khó để tưởng tượng, một đứa trẻ to như vậy, rốt cuộc sẽ lớn lên từng chút một trong bụng của người mẹ, hình thành một sinh mệnh hoàn chỉnh, tái sinh vào thế giới này.
“Đúng vậy, em có muốn sờ thử hay không.”
Bạch Hinh cười vẫy tay đối với Tại Tại, kết quả Tại Tại liên tục lắc đầu, toàn thân trên dưới đều tràn ngập sự cự tuyệt.
“Không không không…… không được đâu, em không dám, nếu mà sờ hỏng rồi làm sao bây giờ?”
“Ha ha ha……”
Bị phản ứng của cô chọc cho cười, cả nhà đều mừng rỡ không được.
“Sẽ không hỏng đâu, năm đó mẹ hoài thai con ba con sờ không ít, cũng không thấy con có vấn đều ở chỗ nào.”
Tô Hân Nghiên cười đến những nếp nhăn trên khóe mắt và lông mày của cô xuất hiện, điều đó đủ để thấy rằng sự xuất hiện của cháu trai đã mang lại niềm vui đến nhường nào.
Bà cụ Ninh ở bên cạnh còn cười đến mức không khép miệng được, mà ý cười trên đó còn không bình ổn lại được.
Tuy nói như vậy, Tại Tại vẫn rất cẩn thận mà không dám đụng vào bụng Bạch Hinh, theo quan niệm của cô, em bé còn chưa thành hình là phi thường yếu ớt, dễ dàng chạm vào không được.
Cô lôi kéo Cố Diệp Chu chọn một vị trí khá xa ngồi xuống, cảm thấy có chút kì lạ mà hỏi: “Em bé lớn được bao nhiêu rồi ạ?”
“Mười tuần, đã hơn hai tháng.” Ninh Hàn thay thế vợ đáp.
“Hoài thai mười tháng, vậy phải chờ bao lâu nữa em bé mới ra đời chứ.” Không biết vì cái gì, Tại Tại cảm thấy có chút thất vọng.
Cô có chút gấp không chờ nổi mà muốn gặp một em bé giống với anh cả và chị dâu cả, nhất định sẽ rất đáng yêu.
“Nóng vội là không được, kiên nhẫn chờ một chút.”
Bà cụ Ninh biết cô cháu gái nhỏ vội vàng, vỗ vào mu bàn tay của cô, dỗ dành cô đồng thời cũng dỗ dành chính bản thân mình chính mình.
Thật ra bà cũng nóng vội muốn thấy chắt trai của mình sớm hơn mà?
Thời buổi này, lão nhân có thể sống đến bốn thế cùng đường, chính là cực kì có phúc khí.
Bởi vì tức tốt Bạch Hinh mang thai tin này, Tô Hân Nghiên cố ý tự mình xuống bếp, làm một bàn đồ ăn thật lớn, cả nhà cùng vây quanh để chúc phúc cho đôi vợ chồng này.
Trong lúc ăn cơm, Tại Tại còn tiến đến bên tai Cố Diệp Chu nhỏ giọng bá bá: “Hôm nay anh may mắn đó, đi cọ cơm được một bữa ngon rồi.”
“Anh biết, đây đều ít nhiều nhờ Tại Tại nhà của chúng ta.”
Nhìn ra cô gái nhỏ đang muốn cầu khích lệ, Cố Diệp Chu thuận thế thỏa mãn tâm nguyện nhỏ của cô, quả nhiên dỗ người đến mặt mày hớn hở.
“Hì hì, anh hiểu được là tốt.”
Tại Tại vui vẻ, thuận thế gắp cho Cố Diệp Chu chút đồ ăn, còn biết chọn món anh thích.
Không chỉ có mỗi Cố Diệp Chu biết sở thích của Tại Tại, mà Tại Tại cũng hiểu anh.
Sau khi ăn xong, Cố Diệp Chu còn muốn đi bệnh viện trực ban, chỉ có thể trước cáo từ rồi rời đi, mà Tại Tại thì ở nhà, bắt đầu hưởng thụ kỳ nghỉ của cô.