Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 605
Cập nhật lúc: 2024-10-26 20:20:04
Lượt xem: 9
Mà Ninh Hàn thì lại thoải mái dễ chịu mà ngồi ở ghế phụ, còn có tâm tư quay đầu nói chuyện nhà với em gái.
Tại Tại: “Chị dâu cả mang thai có ổn định không?”
Ninh Hàn: “Ổn định, gần đây có một lần đi khám thai, bác sĩ nói thai nhi phát triển khỏe mạnh.”
Tại Tại: “Vậy là tốt rồi. Em có điểm đói, không biết trong nhà làm cái gì ăn.”
Ninh Hàn: “Trước khi anh ra cửa hình như nhìn thấy mẹ đang hầm canh gà củ sen.”
Tại Tại: “Hì hì…… Vậy thì chờ em về sẽ làm một bữa no nê!”
……
Hai anh em không coi ai ra gì mà nói chuyện phiếm, trái lại Mộc Châu lái xe cùng Tống Giảo ngồi ở bên người Tại Tại, lại an tĩnh đến mức như hai người này không tồn tại trên xe vậy.
Nhưng Tại Tại chú ý tới.
Thỉnh thoảng, cả hai lại nhìn nhau qua gương chiếu hậu.
Trong mắt Mộc Châu hàm chứa ý cười sung sướng, mà Tống Giảo thì lại mang theo e lệ trốn tránh.
Cuối cùng trong lúc vô tình thoáng nhìn Tại Tại bên cạnh nhìn mình với ý cười , cô vội vàng gục đầu xuống, không nhìn.
Giao tình Mộc Châu và Ninh Hàn tuy rằng không tồi, nhưng chưa bao giờ đi đến Ninh gia, tất nhiên sẽ không biết Ninh gia ở đâu, cho nên yêu cầu Ninh Hàn phải chỉ đường, mới có thể thuận lợi đến mục đích.
Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, biết là nhóm người Tại Tại đã trở lại.
Bà cụ Ninh vội vàng từ phòng trong đi ra nghênh đón, lại thấy bên trong xe bước xuống bốn người, ngoại trừ cháu trai lớn và cô cháu gái nhỏ ra, còn thêm hai người trẻ tuổi một nam một nữ nữa.
Trong đó nữ thì bà biết, là bạn cùng phòng của cháu gái.
Nhìn một người đàn ông khác khí chất và phong thái tốt, bà cụ không biết thân phận của anh ta là gì, vì vậy bà không khỏi đưa mắt nhìn về phía cháu trai cả của mình, chờ giới thiệu.
Kết quả không đợi được cháu trai cả mở miệng, bà cụ Ninh đã nghênh đón được cái ôm nhiệt tình ấm áp của cô cháu gái nhỏ
“Bà nội! Bà có nhớ cháu không?” Tại Tại vui vui vẻ vẻ mà ôm lấy bà nội mình rồi làm nũng nói.
“Nhớ chứ, ngày bà bà nội cũng nhớ bé con của bà.” Bà cụ Ninh nãi vui tươi hớn hở mà ôm cháu gái, dỗ dành cô.
“Hí hí hí……Cháu biết là bà nội nhớ cháu mà, nên là, sắp đến Tết rồi cháu không dám trì hoãn, vội vàng trở về nhà thăm bà đó.”
Không thể không nói, Tại Tại có thể làm cho người lớn vui vẻ đúng là có nguyên nhân.
Chỉ nói về mỗi cái miệng ngọt như đường này, đừng nói tới cô vốn dĩ đã yêu thương trưởng bối trong nhà, dùng cho gặp một người xa lạ, cũng có chút hảo cảm với cô.
Đương nhiên, tiền đề là người đó cô quý.
Cả bốn người cùng theo bà cụ Ninh vào nhà, không có gì bất ngờ xảy ra phát hiện chỉ có Bạch Hinh ở nhà.
Cuối năm, cả nhà ngoại trừ Tại Tại và bà cụ Ninh, đều là người bận rộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-605.html.]
Thời điểm điểm này khó mà có thể thấy bóng dáng của họ, mà Ninh Hàn và Bạch Hinh có thể ở nhà, vẫn là ít nhiều nhờ em bé ở trong bụng Bạch Hinh.
Vì thai nhi của Bạch Hinh không ổn định trong giai đoạn đầu mang thai, nên cô không muốn làm việc quá sức để tránh làm tổn thương cơ thể và ảnh hưởng đến bé con của mình, vì vậy cô đã sắp xếp công việc của công ty sớm và xin nghỉ phép trước thời hạn.
Ninh Hàn thật ra vẫn không cho bản thân được nghỉ phép.
Nhưng anh vì chiếu cố vợ con, mỗi ngày đều sẽ đúng giờ tan tầm, một ít công tác cùng xã giao không cần thiết có thể đẩy hết mức có thể, cố gắng dành thời gian để quây quần bên gia đình.
“Chị dâu, em đã về rồi!”
Tại Tại vừa vào cửa liền đem mục tiêu nhắm chuẩn vào bụng Bạch Hinh, cẩn thận nhìn chằm chằm một hồi lâu sau, nhịn không được lo lắng sốt ruột nói: “Sao lại vẫn nhỏ như vậy? Em vẫn không lớn lên sao?”
“Làm sao có thể nhanh được như vậy, hiện tại mới chỉ được ba tháng mà thôi, phải chờ tới bốn tháng mới bắt đầu hiện ra bên ngoài.” Bạch Hinh sờ sờ bụng nhỏ của bản thân, ôn nhu mà nói.
Từ sau mang thai, trên người cô bắt đầu ra dáng làm mẹ hơn, liên quan cả người cho người ta cảm giác đều nhu hòa rất nhiều, khí sắc cũng hồng nhuận tốt hơn.
Đủ có thể thấy em bé này không những lăn lộn Bạch Hinh, ngược lại còn tẩm bổ cho cô.
Tại Tại cũng không hiểu gì về việc mang thai, nghe chị dâu cả nói như vậy thì cũng không rối rắm về chuyện này nữa, ngược lại giới thiệu khách đến nhà với cô.
“Vị này tên là Tống Giảo, là bạn cùng phòng đại học của em, vị này chính là Mộc Châu, bạn của anh cả.”
Bạch Hinh khách khí chào hỏi với Tống Giảo và Mộc Châu.
Thật ra thì cô gặp qua Mộc Châu, rốt cuộc bọn họ đều là thương nhân nên vòng quan hệ cũng lớn, trong vài buổi tiệc xã giao có gặp qua.
Hơn nữa Mộc Châu còn là bạn tốt của Ninh Hàn, nên có tham gia tiệc cưới của Ninh Hàn và cô, Bạch Hinh còn cùng với chồng đi kính rượu.
Chỉ là không biết, hôm nay anh cố ý tới Ninh gia làm gì.
Để bàn công việc quan trọng với chồng?
Trước khi phỏng đoán này được hình thành, nó đã bị tan vỡ ngay sau đó.
Xuất phát từ trực giác của phụ nữ, Bạch Hinh nhạy bén mà chú ý tới, Mộc Châu có một loại cảm tình khác biệt với cô bạn cùng phòng của em chồng.
Anh mới đến Ninh gia mười phút, trong đó chín phút năm mươi chín giây chỉ đặt lên trên người cô gái nhỏ trông khả ái kia, tức khắc hiểu rõ mọi chuyện.
Thì ra là theo đuổi người ta nên theo tới nhà mình.
Đáy mắt xẹt qua một tia xem kịch vui, Bạch Hinh dùng khuỷu tay chạm vào chồng, ý bảo anh cùng nhau xem dramma.
Kiểu dramma như này là rất hiếm có, bỏ lỡ liền đáng tiếc.
Thu được nhắc nhở của cợ, Ninh Hàn buồn cười nắm lấy tay nhỏ của cô, cũng không ngăn trở hứng thú nhỏ này của cô, còn ngồi xem kịch bạn tốt truy thê.
Hành động vô lương tâm này của đôi vợ chồng không ai phát hiện.
Tại Tại hiện tại đã bị hương thơm từ nồi canh gà hầm củ sen lôi đi rồi, mà tâm trí của Mộc Châu thì toàn bộ đều đặt ở trên người Tống Giảo, Tống Giảo lại chỉ lo thẹn thùng .
Bà cụ Ninh không ở trong phòng khách, bà đi vào phòng bếp xem bảo mẫu làm xong cơm chưa, nếu chưa thì chuẩn bị phụ một tay, không muốn để cháu gái nhỏ của bà bị đói.