Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1008

Cập nhật lúc: 2024-10-10 09:21:28
Lượt xem: 53

Cuối cùng Hoàng đế cũng không còn biết nói gì, chỉ có thể khiếp sợ chấp nhận sự thật này. Sau đó y nghi ngờ hỏi: "Ngươi phải biết lệnh bài này có tác dụng gì, không biết rốt cuộc nha đầu kia bảo ngươi cầm lệnh bài này đến thỉnh cầu chuyện gì?"

Biết được chủ nhân của lệnh bài này là tôn nữ của mình, Hoàng đế cũng chuyển cách xưng hô từ cao nhân thành nha đầu một cách lưu loát. Chỉ là nghĩ đến chính mình bị tôn nữ đùa bỡn lâu nay, y vẫn cảm thấy có chút thất bại khó tả được.

Quả nhiên y đã già rồi. Còn tôn nữ này của y thì rất khó lường đây.

"Là thế này, khi thiên kim nhà Quý tri phủ là Quý Tư Linh ở Phủ Chương Châu, nàng ấy và tiểu muội là khuê trung mật hữu, bây giờ biết được Quý Tư Linh bị giam vào lãnh cung, tiểu muội rất hy vọng có thể dùng lệnh bài này cầu tình thay nàng ấy."

Thẩm Trí Viễn dứt lời đã quỳ xuống trước mặt Hoàng đế, hắn trình lệnh bài lên nói:

"Tiểu muội nói người làm sai phải gánh chịu tội lỗi của mình nên nàng không dám cầu xin Hoàng thượng có thể miễn tội cho Quý mỹ nhân, chỉ hy vọng có thể để Quý mỹ nhân được ra khỏi lãnh cung, cho nàng ấy một cơ hội lấy công chuộc tội."

Lúc Thẩm Trí Viễn nói lời này, hắn hoàn toàn khống chế được cảm xúc của mình, hắn đã giấu kín tình cảm của mình dành cho Quý Tư Linh rất chặt chẽ, không hề để lộ ra.

Bởi vì trước khi đến đây, Thẩm Bích Thấm đã nói với hắn, làm người trong hoàng thất Hoàng để ghét nhất chính là bị trói buộc bởi những chuyện nữ nhi tình trường. Nếu để Hoàng để biết Thẩm Trí Viễn quan tâm Quý Tư Linh, bản thân Thẩm Trí Viễn chính là hoàng tôn, đương nhiên hắn sẽ không có việc gì, thế nhưng Quý Tư Linh sẽ gặp nguy hiểm.

Vì vậy muốn cứu người, Thẩm Trí Viễn phải lấy danh nghĩa của Thẩm Bích Thẩm.

"Ồ?"

Nghe thấy nhắc đến Quý Tư Linh, hoàng đế đưa tay nhận lại lệnh bài, hờ hững vuốt ve hai lần, sau đó đôi mắt sắc bén của y quét qua Thẩm Trí Viễn, nhìn chăm chú vào Thẩm Trí Viễn, giống như muốn nhìn ra đầu mối gì đó trên người hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1008.html.]

"Bẩm bệ hạ, trước khi rời khỏi nhà, tiểu muội đã căn dặn rất kỹ lưỡng, nhất định phải hết sức trợ giúp cho Quý mỹ nhân, mong Hoàng thượng có thể nhận lời, mở một con đường cho nàng ấy."

"Được! Trẫm có thể đồng ý chuyện này.”

Sau khi đã xác định không tìm thấy bất kỳ cảm xúc nào khác thường trên mặt Thẩm Trí Viễn, lúc này Hoàng đế mới yên tâm, y thở nhẹ một hơi, sau đó trả lệnh bài vào tay Thẩm Trí Viễn: "Vừa khéo bên cạnh Hoàng hậu thiếu một phục thị có thể tin tưởng, ta sẽ để nha đầu kia ra khỏi lãnh cung, chẳng qua lại không thể làm phi tử nữa, chỉ có thể làm từ cung nữ."

Đối với Quý Tư Linh, khi bắt đầu Hoàng đế cũng có lòng muốn bảo vệ nàng ấy, cũng muốn để nàng ấy ra khỏi lãnh cung, chỉ là chưa có cơ hội mà thôi. Bây giờ Thẩm Bích Thẩm đã đưa ra thỉnh cầu này, đến cũng rất đúng lúc, y có thể thuận nước đẩy thuyền vừa cho một ân huệ vừa tạo ấn tượng tốt với tôn nữ, cớ sao không làm?

"Chỉ cần có thể ra khỏi lãnh cung thì thảo dân đã có thể ăn nói với tiểu muội. Đa tạ bệ hạ!" Nghe vậy, Thẩm Trí Viễn vội vàng hành lễ tạ ơn.

Thật ra kết quả thế này càng hợp ý Thẩm Trí Viễn hơn việc để nàng ấy tiếp tục làm phi tử, chỉ cần nàng ấy không phải làm phi tử nữa, sau này muốn tẩy trắng cho Quý Tư Linh cũng dễ dàng hơn nhiều, như vậy họ càng có nhiều khả năng ở bên nhau hơn.

"Được rồi, đứng lên đi!"

Cho Thẩm Trí Viễn đứng lên. Lúc này Hoàng đế hơi tức giận nói: "Trẫm đã giúp ngươi rồi, lẽ nào không thể khiến ngươi đổi giọng?"

"Thảo dân... Thảo dân..." Nghe vậy Thẩm Trí Viễn không khỏi sững sờ.

Đương nhiên hắn hiểu ý của Hoàng đế, lại nghĩ đến một lát nữa hắn vẫn còn có chuyện muốn thỉnh cầu Hoàng đế, mặc dù động cơ không được đơn thuần lắm nhưng cuối cùng hắn vẫn khế cắn môi, quỳ xuống trước mặt hai người, trịnh trọng dập đầu ba cái, lúc này mới cung kính nói: "Tôn nhi tham kiến Hoàng tổ phụ, Hoàng tổ mẫu."

"Ôi, hài tử ngoan!"

Loading...