Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 773
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:44:58
Lượt xem: 30
Triệu Hiến châm chọc: “Hách Liên Chinh, chẳng lẽ là ngươi tùy tiện tìm một cái cớ gì đó muốn che giấu hành vi phạm tội của mình?”
“Không phải tông môn nghiêm cấm cổ thuật sao? Vì sao ngươi còn chăn nuôi sâu?” Đại đao của Lang Dã vỗ đến vang leng keng: “Có lời gì thì ngươi cứ nói, dong dong dài dài phiền muốn chết.”
Doãn Tùy cũng nói: “Nếu cổ trùng chỉ là hiểu lầm, còn xin tông chủ nhanh chóng làm rõ.”
“Hách Liên Chinh, ngươi vẫn không phóng khoáng như trước kia.” Lạc Hàm Sơn nói chuyện không nể mặt chút nào.
Lâu Khinh Y: “Nhanh nhẹn chút, đừng để người khác xem nhẹ tông chủ của Tiêu Dao Tông.”
Chỉ có Tạ Đồng Sơ không nói chuyện, hắn không nói lời nào nhưng cũng đã biểu lộ thái độ.
Tuy những trưởng lão còn lại có cùng lập trường với Hách Liên Chinh, lúc này cũng không biết nên nói gì, bởi vì ngay cả bọn họ cũng không biết “chuyện xấu” rốt cuộc chuyện gì.
Hách Liên Chinh nhìn biểu tình của mọi người xung quanh trong điện, thở dài: “Chắc hẳn chư vị đã nghe qua trận hỗn loạn của cổ trùng trong tông của ta hai mươi năm trước, từ đó về sau, trong tông môn đã nghiêm cấm cổ thuật.”
“Hơn hai mươi năm trước, không phải người khởi xướng trận hỗn loạn của cổ trùng đã c.h.ế.t hay sao?” Vẻ mặt của Triệu Hiến lỗ vẻ mỉa mai: “Đừng nói cho ta là con Cổ Hoàng này có liên quan tới cổ sư hơn hai mươi năm trước kia.”
Đối với thời gian này, ký ức của Triệu Hiến hãy còn mới mẻ.
Năm đó Võ Vương cấp chín của Kình Thiên Điện không biết vì sao đại chiến với Hoàn Võ Vương của Tiêu Dao Tông ở Vọng Nguyệt Thành, sau khi hai người đồng quy vu tận, Tiêu Dao Tông lập tức phát sinh trận hỗn loạn của cổ trùng, ngay sau đó Hách Liên Chinh trở thành tông chủ mới.
Kình Thiên Điện muốn điều tra rõ sự thật, trải qua kéo tơ lột kén, phát hiện sau khi hai việc này phát sinh, người được lợi lớn nhất chính là Hách Liên Chinh.
Bọn họ vốn định tới Tiêu Dao Tông hỏi rõ ràng, ai ngờ sau khi một Hoàn Võ Vương đã c.h.ế.t lại đột ngột xuất hiện một Võ Vương cấp chín.
Lão tổ cấp chín duy nhất của Kình Thiên Điện đã chết, Tiêu Dao Tông còn có Võ Vương cấp chín trấn giữ, bọn họ chắc chắn không đánh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-773.html.]
Nhưng nghi vấn vẫn luôn bao phủ ở Kình Thiên Điện.
Những năm gần đây, Tiêu Dao Tông dần dần trở thành đại tông đệ nhất thiên hạ, Kình Thiên Điện không còn có một Võ Vương cấp chín, không còn vinh quang của năm đó nữa.
Cũng bởi vậy, Kình Thiên Điện vẫn luôn mang cảnh giác đối với Tiêu Dao Tông.
Hách Liên Chinh cười khổ: “Thật đúng là bị Triệu trưởng lão nói trúng rồi, đúng thật là có liên quan tới nàng.”
“Không phải nàng đã c.h.ế.t hay sao?” Lang Dã ngạc nhiên hỏi: “Ngươi nói có liên quan tới nàng là có ý gì?”
Hách Liên Tuyết cúi đầu, trong mắt tràn đầy thất vọng và châm chọc, bàn tay ẩn dưới bàn siết chặt bên nhau.
Hắn vậy mà thật sự định để mẫu thân gánh tội thay một lần nữa.
Sắc mặt của Doãn Tùy nghiêm trọng: “Năm đó ngươi không có g.i.ế.c nàng?”
“Ta cho rằng ta đã giết.” Trong mắt Hách Liên Chinh lộ ra áy náy: “Nhưng sau khi tin tức Minh Chủ Lệnh truyền đến, ta mới cảm giác không thích hợp, lập tức tự mình đi điều tra, mới phát hiện…”
“Phát hiện cái gì?” Lang Dã vội vàng hỏi.
“Phát hiện năm đó nàng sử dụng Cảm Giác Cổ mê hoặc ta, khiến ta cho rằng ta đã đ.â.m thủng trái tim của nàng, nàng cũng rơi xuống vách núi. Nhưng ta không nghĩ tới, nàng không chết! Nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn giấu ở trong tông môn, thông qua cổ trùng truyền lại tin tức cho bên ngoài. Nàng và Trang Văn Khanh cùng một giuộc, là vì quấy rối Trung Nguyên võ lâm, cũng bởi vì oán hận trong lòng, đổ tội tất cả mọi chuyện cho Tiêu Dao Tông.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi người: “…”
“Các ngươi cũng biết, ta và nàng từng có một đoạn tình, ta còn tự mình dạy nàng nói tiếng Trung Nguyên, học chữ Trung Nguyên, nàng bắt chước nét chữ của ta dễ như trở bàn tay.”
Lồng n.g.ự.c Lang Dã phập phồng không chừng, đỏ mắt nói: “Nàng hiện tại ở đâu?!”
Bốn người còn lại cũng nhìn chằm chằm Hách Liên Chinh.