Xuyên Thành Vợ Nam Phụ Độc Ác - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-07-28 16:38:43
Lượt xem: 875
Ăn bữa cơm này không hề tập trung, Cố Quân Từ luôn nhìn tôi muốn nói lại thôi.
Tôi bỏ bát đũa xuống: "Sao thế? Có chuyện gì nói thẳng đi."
Cố Quân Từ ấp a ấp úng nói: "Em còn nhớ anh ta à?"
"Ai?"
"Thì anh ta?"
"Là ai!"
"Văn Cảnh."
"Hửm?"
Thì ra là nam chính, có liên quan gì đến tôi?
Đúng rồi, nữ phụ làm nền thầm mến người ta.
Nhưng tôi không có cảm giác gì với anh ta cả.
"Ban đầu em cảm thấy anh ta đẹp trai, nhìn thuận mắt thôi, không tính là thích."
"À... Vậy em có muốn cùng anh ta..."
"Đó là chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa... Cuối cùng không phải ở bên anh à."
"Cho nên... Em có thất vọng không?"
Tôi nhìn Cố Quân Từ có vẻ bối rối, trong lòng không còn gì để nói: Thiết lập nhân vật phụ này khá tốt!
Tôi vỗ tay anh, cười trấn an: "Cũng may là anh!"
Nhìn qua có thể thấy tâm trạng của Cố Quân Từ trở nên vui vẻ, ăn cơm ngon hơn nhiều.
Đúng là... Người đàn ông dễ dụ.
Khi khuya tôi về nhà mới biết, là tôi ngây thơ...
Cố Quân Từ tắm rửa xong không mặc áo vào, đi tới đi lui trước mặt tôi.
Một lát rót cốc nước, một lát ăn hoa quả, cảm giác tồn tại tăng cao.
Thân thể tráng kiện của anh lúc ẩn lúc hiện trước mặt tôi, cơ bắp cường tráng, cơ bụng xuất sắc, giá trị nhan sắc quá cao.
Là một người phụ nữ bình thường, mặt tôi đỏ đến mang tai như bình thường, tim đập rộn lên.
"Anh... Không lạnh à?"
"Hơi hơi, hay là vợ ôm anh một cái đi?"
Tôi: ...
Tôi muốn nói là anh nên mặc quần áo vào.
"Quần áo của anh đã giặt hết rồi."
"Anh cố ý!"
Tôi đứng dậy chuẩn bị đi đến phòng của anh tìm quần áo, đột nhiên thấy tối đen.
"A!" Tôi hét lên một tiếng, vô thức ôm chặt người bên cạnh.
"Đừng sợ, bị cúp điện thôi."
"Ừm..."
Tôi cũng biết vừa rồi mình phản ứng quá lớn.
Tôi đang muốn tránh thoát khỏi lồng n.g.ự.c anh, nhưng cơ thể đầy sức sống dưới lòng bàn tay quá hoàn mỹ, vậy mà tôi không kìm lòng được lén sờ lên.
"Có hài lòng không?"
Bên tai vang lên tiếng nói nhỏ của ác ma.
"Ừm..."
Xong rồi, bản tính sắc nữ của tôi sắp bại lộ rồi.
"Anh và Văn Cảnh ai đẹp trai hơn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-vo-nam-phu-doc-ac/chuong-6.html.]
"À?"
Người đàn ông này lượn lờ cả đêm vì chờ khoảnh khắc này à.
"Anh đẹp hơn..."
"Vậy..."
"Vậy anh mau đi xem CP điện đi, tối như bưng!"
"Ừm."
Cố Quân Từ đỡ tôi đến trên ghế sa lon, lúc này mới đi kiểm tra.
"Toàn bộ cư xá đều bị cúp điện, bên điện lực nói hai giờ nữa mới có điện."
"Ừm."
Cố Quân Từ ngồi bên cạnh tôi, cảm ơn trời đất, cuối cùng anh cũng mặc áo rồi.
Chỉ là... Ghế sô pha lớn như vậy vì sao anh phải ngồi sát tôi!
*
"Sợ tối à?"
"Không..."
"À."
Sao anh có thể hơi thất vọng thế.
"Vợ, chúng ta tâm sự nhé?"
"Ừm."
"Gần đây anh có cảm giác rất kỳ lạ, anh là chính mình."
"Sao lại nói như thế?"
"Trước kia, khi anh ở gần Khương Nguyện thì trước sau gì cũng sẽ làm chuyện kỳ lạ, giống như bị gì thao túng vậy. Nhưng hôm nay khi anh gặp cô ta hoàn toàn không có cảm giác này, trái lại cảm thấy cô ta... Hơi phiền."
Đây đúng là thoát khỏi cốt truyện, nam phụ cũng bắt đầu chán ghét nữ chính rồi.
"Vợ, em có cảm giác này không?"
"Cũng có một chút, giống như ấn tượng tốt của em với Văn Cảnh. Thật ra, anh ta cũng không phải kiểu người em thích."
"Vậy em thích kiểu người nào?"
Tôi: ...
"Cuộc sống thực tế, trông đẹp trai."
"Vậy em cảm thấy anh có đẹp trai không?"
"Cố Quân Từ, anh muốn nói gì?"
"Không có gì, chỉ là... Anh vẫn rất thích em."
Tôi: ... Được tỏ tình bất ngờ.
"Cảm ơn."
Có lẽ bóng tối khiến giác quan của người ta nhạy cảm hơn, tôi cảm thấy nhiệt độ của Cố Quân Từ dần tăng lên, anh lại nhích về phía tôi.
Hơi thở càng lúc càng gần, trong bóng tối, khuôn mặt tuấn tú liên tục phóng đại.
Đột nhiên!
Đèn sáng!
Tôi và Cố Quân Từ bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ bối rối.
Cố Quân Từ vô cùng tức giận: "Chẳng phải nói cúp điện hai tiếng à?"
Tôi che miệng cười trộm: "Vậy ngủ ngon!"
Tôi quyết định bỏ chạy về phòng.
Tiêu rồi, suýt chút nữa trúng mỹ nam kế rồi.