Nhân vật phản diện dạy ta theo đuổi nam nhân - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-04-13 23:12:35
Lượt xem: 1,150
“Đừng đi!” Ta lập tức lấy chủy thủ giấu trong tay áo ra.
“Thật ra còn có một cách, đó chính là…… Ta chết.” Ta kề chủy thủ lên cổ: “Ta c.h.ế.t rồi, ba ngôi sao di chuyển phức tạp kia có thể đứng yên, ngài cũng có thể thoát khỏi cảnh trọng sinh khốn khổ.”
“Không!” Triệu Bách Khanh một bước lao tới đoạt lấy chủy thủ.
Ta cười lạnh: “Lúc này không được, còn có lần tiếp theo, ta thề, một đời này nếu ngài dám lạm sát kẻ vô tội, ta sẽ lập tức……”
“Câm miệng!” Triệu Bách Khanh che miệng ta lại.
Hắn thống khổ mà dùng môi dán sát vào mu bàn tay, cách một lòng bàn tay hôn môi ta.
“Tại sao? Tại sao ngươi nhất định phải thay đổi ta?”
Bởi vì ngươi cũng thay đổi ta, gậy ông đập lưng ông.
Nước mắt ta rơi trên mu bàn tay hắn.
Đột nhiên vang lên tiếng gọi của Triệu Quân Nghiêu ở cách đó không xa: “Tiểu Viên, ngươi đang ở đâu?”
Triệu Bách Khanh lập tức rút tay lại, lùi bước đến chỗ sâu trong bóng tối.
“Tiểu Viên?” Triệu Quân Nghiêu càng đi càng gần.
Ta nhanh chóng lau khô nước mắt, rời khỏi bóng tối đi về phía hắn,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhan-vat-phan-dien-day-ta-theo-duoi-nam-nhan/chuong-15.html.]
“Tiểu Viên, nàng ở chỗ này! Cô tìm nàng rất lâu rồi.” Triệu Quân Nghiêu đứng ở chỗ sáng, áo bào trắng tinh không tì vết, người giống như hắn ta, lòng nhân ái và sự tốt bụng không hề che đậy.
“Ngươi gặp được Mục Đình Đình chưa?” Ta hỏi.
Triệu Quân Nghiêu cười: “Đương nhiên, lúc cô nhìn thấy nàng, nàng đang nhảy múa, múa rất đẹp, đàn cũng rất tốt, dung mạo có thể nói là tuyệt sắc nhân gian.”
Vẻ mặt say đắm của hắn, ta nghĩ thầm, quả nhiên, hắn đã yêu nàng rồi.
Nhưng Triệu Quân Nghiêu đột nhiên ôm lấy ta: “Thiếu chút nữa cô đã nhất kiến chung tình với nàng, chỉ là trong lòng cô, đã có Tiểu Viên, lấp đầy rồi, không chứa được người khác nữa.”
Giờ khắc này trong lòng ta tràn ngập cảm giác áy náy, ta biết mình có lỗi với tấm chân tình của hắn ta.
33 kiếp trước, khi ta muốn yêu mà không có được, một đời này, ta không còn muốn nhưng lại có được.
“Tấm lòng cô đối Tiểu Viên, trời đất làm chứng, đời này kiếp này, ngoại trừ tử biệt, không có sinh ly.”
Ta kinh ngạc, rất lâu cũng không nói chuyện.
Ta thích nhất là gương mặt tuấn mỹ của Triệu Quân Nghiêu, là lang quân trong mộng mà vô số đêm mơ thấy, khi hắn ta hứa hẹn một đời một kiếp với ta, sâu trong nội tâm, dường như có một tòa thành trống không rơi đầy tuyết trắng.
Ta nhớ tới Triệu Bách Khanh m.á.u lạnh vô tình, nhớ tới bá tánh bị ta gián tiếp chịu oan uổng, nhớ tới bệnh tình người nhà rõ ràng đã có chuyển biến tốt đẹp…… Vì sao ta còn chưa biết đủ?
Ta nên thấy đủ.
Vì vậy ta nói: “Được.”