Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 116: Cuối cùng thằng hề còn không phải là cậu!!!

Cập nhật lúc: 2024-10-10 00:55:54
Lượt xem: 484

Kiều Dụ sửng sốt khi nhìn thấy hình ảnh trên camera giám sát. Đương nhiên, hắn ta không tin những gì mà người đứng sau nói.

Hắn ta nói:

Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.

“Video này khẳng định có người động tay động chân vào.”

Sắc mặt Cố Diệp Quân càng trầm xuống:

“Điều này rõ ràng quá rồi. Sau lưng Nhan Hạ chắc chắn có một cao thủ trong lĩnh vực này.”

Những chứng cứ lúc trước của Hoa Phi Vũ, chính là được khôi phục như thế.

Hắn ta hỏi quản lý cửa hàng:

“Đây là video gốc của camera giám sát?”

Quản lý rất khó hiểu:

“Đúng vậy, chính là video gốc.”

Anh ta đưa nó ra trước mặt họ, còn có thể giả sao? Hơn nữa phía trên hình ảnh nhìn bình thường, thời gian cũng đang chạy bình thường, có chỗ nào có vấn đề?

Ánh mắt Cố Diệp Quân nhìn quản lý, không khỏi càng thêm ngột ngạt. Hắn đây là nợ Nhan Hạ cái gì? Tại sao mỗi lần đều bị cô tính toán. Càng nghĩ càng khó chịu, hắn gọi điện thoại cho Quý Lăng.

Quý Lăng lúc này đang ở trong Phật đường nhà cũ, nghe bà nội mình niệm kinh. Thấy là Cố Diệp Quân gọi đến, anh ta trực tiếp cúp máy. Nhưng Cố Diệp Quân cũng không buông tha, không ngừng gọi lại. Còn bảo Kiều Dụ cũng gọi đến.

Lão thái thái nghe phiền, liền đuổi người:

“Lục căn của cháu đều không thanh tịnh, đến chỗ bà nghe kinh cũng vô dụng mà thôi. Mau đi xử lý chuyện của mình đi.”

Lúc này Quý Lăng mới đứng dậy:

“Vâng, bà nội!”

Sau khi anh ta rời đi, lão thái thái nhìn bóng lưng Quý Lăng thở dài, tiếp theo lắc đầu.

Quý Lăng đi vào trong sân, khi điện thoại di động lại vang lên lần nữa thì anh ta bắt máy.

Giọng anh ta lạnh nhạt:

“Có chuyện gì?”

Cố Diệp Quân đi thẳng vào vấn đề:

“Tôi và Kiều Dụ bị người ta đánh. Nhưng đối phương đã tìm người xóa video theo dõi, hiện tại không tìm thấy chứng cứ. Không phải cậu biết một người rất lợi hại sao, chúng tôi muốn phiền cậu mang người tới quán bar một chuyến.”

Hắn ta không nói cho Quý Lăng, là Nhan Hạ và Quý Nguyệt đánh bọn họ. Nếu không Quý Lăng có thể sẽ không hỗ trợ.

Quý Lăng kinh ngạc:

“Cậu và Kiều Dụ bị người ta đánh? Ai to gan như vậy.”

Cố Diệp Quân rất muốn tố cáo chính là người trong lòng và em gái ruột của Qúy Lăng.

Nhưng lời nói ra lại là: “Tôi và Kiều Dụ đều không nghĩ tới lá gan của họ lại lớn như vậy. Nếu cậu còn coi chúng tôi là anh em thì mau dẫn người tới hỗ trợ đi.”

Quý Lăng cùng hai người có quan hệ tốt, nghe thấy bọn họ bị đánh, ngược lại không do dự: “Tôi lập tức tới ngay.”

Anh ta biết bọn họ tụ tập ở đâu. Anh ta gọi điện thoại cho người bạn am hiểu hack đến, cùng đi quán bar.

Quý Lăng đến phòng theo dõi, nhìn thấy vết bầm tím trên mặt và tay Kiều Dụ, liền choáng váng: “Bị đánh nặng thế à?”

Ai ra tay tàn nhẫn như vậy a!

Kiều Dụ giật giật khóe miệng:

“Chứ còn gì nữa.”

Em gái cậu thật là tàn nhẫn mà.

Quý Lăng lại nhìn về phía Cố Diệp Quân: “Cậu không bị đánh mà!”

Lúc này n.g.ự.c và bụng Cố Diệp Quân vẫn còn đau dữ dội. Nghe nói như thế tức giận nói:

“Tôi so với Kiều Dụ còn nghiêm trọng hơn.”

Hắn ta dự định đợi sau khi giải quyết vấn đề camera giám sát xong thì gọi Kiều Dụ cùng nhau đến bệnh viện kiểm tra.

Em gái ruột của hắn ra tay quá tàn nhẫn, cũng không biết liệu có gây ra hậu quả nghiêm trọng nào không.

Hắn ta nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Quý Lăng:

“Đây là bạn cậu phải không?”

“Phiền anh xem giúp một chút, và khôi phục lại video giám sát ban đầu một chút.”

Bạn của Quý Lăng đội mũ lưỡi trai và khẩu trang, không nói gì gật đầu. Anh ta cũng mang theo laptop. Sau đó sao chép video theo dõi trước. Hơn mười phút sau, anh ta nói: “Camera này không có vấn đề gì cả.”

Cố Diệp Quân nhíu mày: “Không thể nào, lúc trước chúng tôi bị người ta đánh, nhưng trong camera lại không có gì, hình ảnh đều bị người ta cắt bỏ.”

Người đàn ông đó đứng lên nhún nhún vai:

“Điều đó có nghĩa là, người làm việc này có trình độ kỹ thuật cực kỳ cao. Bên này tôi căn bản không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào bị người ta giả mạo hoặc ghép nối”.

Anh ta nói thật:

“Trình độ kỹ thuật này, trong bảng xếp hạng hacker quốc tế, tuyệt đối có thể lọt vào top 3. Các người muốn khôi phục, trừ phi tìm vị xếp hạng thứ nhất thử xem, nếu không không được.”

Đối với lời nói của Cố Diệp Quân, anh ta không hề tỏ ra không tin. Dù sao hacker đứng đầu, quả thật có thể làm được những thứ này. Đổi thành hắn kỳ thật cũng có thể làm được, chỉ là không có trâu bò như vậy, liền chút dấu vết đều tìm không thấy. Chứ đừng nói đến khôi phục video gốc.

Mặt Cố Diệp Quân đen lại: “Ý anh là căn bản không có cách nào khôi phục?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-116-cuoi-cung-thang-he-con-khong-phai-la-cau.html.]

Người đàn ông gật đầu: “Không có cách nào.”

Anh ta làm không được, cũng không ở lại lâu, cùng Quý Lăng chào hỏi rồi rời đi. Quý Lăng giật mình không thôi, người bạn này của hắn là một hacker kỹ thuật rất cao, có thể xếp vào top 10 hacker quốc tế. Không ngờ lại không có biện pháp.

Hắn ta tò mò hỏi:

“Các cậu rốt cuộc là bị ai đánh?”

Chẳng những dám đánh hai người này, sau lưng còn có cao thủ hacker như vậy.

Cố Diệp Quân ôm n.g.ự.c nói:

“Cậu chắc chắn sẽ không muốn biết đâu.”

Sau đó hắn ta hỏi những người khác, có quay được video trước khi bọn họ bị đánh hay không. Những người đi theo đều lắc đầu. Hai người Nhan Hạ ra tay khiến bọn họ bất ngờ không kịp đề phòng, hơn nữa tốc độ rất nhanh, bọn họ đều bối rối. Ở đâu còn nhớ quay video.

Cố Diệp Quân suy nghĩ một chút:

“Quay lại tầng hai hỏi xem có ai ghi lại video trước đó không, tôi trả giá cao để mua.”

Vì thế đoàn người lại quay lại tầng hai. Hai người bạn của hắn chạy tới các bàn khác hỏi, nhưng tình cảnh của họ cũng tương tự. Mọi người đều choáng váng trước cảnh tượng lúc đó. Làm sao họ có thể nhớ quay video được? Cho dù có người muốn ghi lại thì cũng đã quá muộn. Nghe được kết quả này, Cố Diệp Quân và Kiều Dụ đều cảm thấy hết sức đau lòng.

Chứng cứ đã không còn, vậy bọn họ không phải bị đánh vô ích sao?

Kiều Dụ lại không bất ngờ:

“Nếu Nhan Hạ có thể cho người động thủ với camera theo dõi, khẳng định cũng sẽ nghĩ đến vấn đề này. Nếu ai đó quay video, nó có thể đã bị hack xóa hoặc đã bị chỉnh sửa nội dung."

“Cho nên không có cách nào tìm được chứng cứ.”

Đúng là như Kiều Dụ nói, lúc Nhan Hạ xử lý camera theo dõi, quả thật đã thông qua camera theo dõi xem có ai quay video hay không. Sau khi phát hiện không có ai quay, nên cô cũng chỉ động tay động chân với camera.

Cố Diệp Quân tức giận đến không chịu nổi, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Nó thật đúng đã tính hết mọi việc rồi.”

Hắn ta chỉ vào những người có mặt:

“Nếu không tôi đi báo cảnh sát, để họ làm nhân chứng.”

Kiều Dụ nhướng mày nhìn về phía hắn:

“Cậu cảm thấy có khả thi không?”

Trong video giám sát, căn bản không có hình ảnh bọn hắn bị đánh. Nếu bọn hắn đi tố cáo, hai người Nhan Hạ có thể tố cáo bọn hắn thông đồng để oan uổng họ. Lời nói không có căn cứ, đương nhiên phải dùng chứng cớ để nói chuyện. Nói không chừng hai người Nhan Hạ còn có thể tố cáo bọn hắn tội vu cáo.

Kiều Dụ lại nói:

“Không có bằng chứng, cuối cùng thằng hề còn không phải là cậu”

Cố Diệp Quân: “......”

Chết tiệt, hắn ta đã kết giao với loại bạn bè gì vậy? Chẳng những không giúp hắn nghĩ biện pháp đánh trả, cư nhiên còn ở chỗ này nói mát mỉa mai khiến anh đau lòng.

Hắn tức giận nói:

“Cậu đừng quên, cậu cũng bị Quý Nguyệt đánh không nhẹ, cậu không muốn để cho cô ta cúi đầu chịu thua sao?”

Kiều Dụ dùng ánh mắt ý vị thâm trường đánh giá Cố Diệp Quân:

“Tôi không ngu ngốc như cậu và Quý Lăng.”

Dùng loại thủ đoạn này để Quý Nguyệt cúi đầu, trong đầu hắn cũng không phải là bã đậu. Điều này chẳng những sẽ đẩy người ta ra xa hơn, nói không chừng còn có thể lại bị đánh trận nữa. Quý Lăng chính là vết xe đổ. Mấy năm nay, Cố Diệp Quân chẳng những không tiến bộ, còn trở nên ngu xuẩn.

Hắn ta thản nhiên nói:

“Lại nói đánh là thân mắng là yêu, tôi liền thích bị cô ấy đánh, cậu ghen tị à?”

Cố Diệp Quân: “......”

Hắn ta hâm mộ cái rắm, hắn lại không có bệnh.

Hắn nhịn không được nói:

“Mẹ kiếp, cậu chính là một tên biến thái.”

Lại thích bị đánh, quả thực bệnh không nhẹ.

Vẻ mặt Quý Lăng mơ hồ: "??" Chuyện này có quan hệ gì với tôi?

Kiều Dụ liếc nhìn hắn:

“Bây giờ cậu mới biết?”

Cố Diệp Quân tức giận nhấc chân đạp bàn.

“aa!”( tiếng phát ra khi bị đau) Sau đó thành công làm đau n.g.ự.c và bụng, càng đau hơn.

Sau khi hắn ta đạp xong, đau đến mức cả người cuộn mình trên sô pha.

Quý Lăng nghe hai người nói xong, mới phản ứng lại:

“"Ý của hai người, người đánh hai người là Nhan Hạ và Quý Nguyệt?”

Có chuyện gì vậy? Anh ta vẫn có chút không thể tin được.

(Tiểu Yến mập mạp)

hết r nha, mai mốt nếu có thời gian thì mình đăng, còn không thì ngày kia ạ

(Ngày mai sẽ giảm cân_MonkeyD_mọi người đọc tại đây để ủng hộ tụi mình nha_Sâm)

Loading...