SINH RA HƯỚNG ÁNH MẶT TRỜI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-07-21 08:39:04
Lượt xem: 858
Động tác và thần thái của hắn giống như đúc với ông bố lưu manh của mình.
Khi tôi xuất hiện trước mặt Trương Thành, hắn có chút ngạc nhiên.
Mấy nam sinh đang nghe hắn khoác loác cũng đỏ mặt nhanh chóng tìm lý do để rời đi.
"Trương Thành, tôi đã suy nghĩ cả đêm, tôi đồng ý làm bạn gái của anh."
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
Ban đầu Trương Thành còn có chút cảnh giác, sợ tôi tìm hắn để ba mặt một lời.
Nhưng khi tôi nói những lời này, hắn lập tức thở ra một hơi:
“Ha ha, tôi biết ngay là hôm qua cô chỉ lạt mềm buộc chặt thôi mà. Đúng là đồ đàn bà không biết tự lượng sức mình!"
Hắn duỗi tay định ôm tôi nhưng tôi tránh được:
"Anh gấp cái gì? Buổi tối tôi sẽ đợi anh ở lùm cây trong con hẻm đằng sau trường."
Dứt lời, tôi rời đi.
Tôi không sợ hắn không tới, hai bố con nhà họ Trương đều là những kẻ không có đạo đức như nhau, thấy phụ nữ nhào lên là lập tức đỡ lấy.
Tôi quay người gọi bố tôi, nhờ bố lái xe ra cổng sau đợi tôi.
Đến tối, bố và tôi cùng hợp lực nhét Trương Thành vào trong cốp xe.
Bố tôi ngập ngừng mãi, cuối cùng lại thở dài một hơi.
Tôi hỏi bố:
“Bố ơi, xinh đẹp là lỗi của con sao?”
Bố lắc đầu:
“Không phải lỗi của con, là lỗi của những tên khốn bẩn thỉu đó.”
"Vậy bố có thể giúp con chuyển hắn về tầng hầm dưới quê không? Con sẽ về nhà sau khi xử lý xong mọi việc ở đây."
Bố tôi gật đầu, lập tức lái xe đưa Trương Thành về quê.
Và tôi quay lại thư viện tiếp tục đọc sách.
Sẽ không có ai đi tìm Trương Thành, bố hắn vẫn đang trong tù và mẹ hắn thì đã tái hôn.
Hơn nữa, Trương Thành còn thường xuyên trốn học.
Hắn có biến mất trong một hoặc hai tuần thì cũng chẳng có ai để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sinh-ra-huong-anh-mat-troi/chuong-10.html.]
Nhưng tôi vẫn cẩn thận dùng điện thoại của hắn để nhắn tin cho giáo viên chủ nhiệm xin nghỉ phép trong hai tuần.
Sau đó, tôi lại dùng điện thoại hắn đăng nhập vào diễn đàn trường học và viết một bài xin lỗi dài.
"Xin lỗi các bạn, những tin đồn trong ngày hôm qua về Khương Thanh Viện đều là do tôi bịa đặt ra. Là do tôi khốn nạn, không thể chấp nhận chuyện người khác từ chối lời tỏ tình của mình. Vì hành động bồng bột của tôi đã tạo thành tổn thương tâm lý cho bạn học Khương Thanh Viện, tại đây tôi muốn công khai xin lỗi bạn! Thực sự xin lỗi!”
Sau khi bài viết này được đăng tải, các bạn học từng điên cuồng mắng chửi tôi ngày hôm qua đã chuyển sang mắng chửi Trương Thành.
Đáng tiếc, Trương Thành không thể đọc được những lời vàng ý ngọc này.
Sáng hôm sau, tôi vừa thức dậy đã nhìn thấy tin nhắn bố gửi cho tôi.
Trương Thành chec rồi.
Trên đường về quê, hắn đột ngột tỉnh dậy, muốn nhảy khỏi xe để trốn thoát.
Nhưng xui xẻo thay, hai bên đường đều là vách núi.
Vì thế, Trương Thành trực tiếp ngã lộn cổ xuống vực sâu, chec ngay lập tức.
Tôi cảm thấy hơi nghi ngờ:
"Bố, đó thật sự là tai nạn sao?"
Tôi lo lắng chờ bố xác nhận.
Bố tôi nói một cách chắc chắn:
"Đó là một tai nạn."
14.
Hai tuần sau, t.h.i t.h.ể của Trương Thành được phát hiện ở dưới chân núi.
Xương thịt đã bị chó hoang gặm đến nát bét, nếu không phân tích DNA thì không thể biết được người này là ai.
Cảnh sát cũng tìm thấy một lá thư xin lỗi tôi ở trên người hắn ta.
Không có đủ chứng cứ chứng minh hắn bị s.á.t hại, cảnh sát đã kết luận là tự s.á.t.
Tôi ném điện thoại của Trương Thành vào bồn cầu trong nhà vệ sinh thư viện, sau khi nhấn nút xả, mọi chuyện cứ như vậy mà kết thúc.
Cuộc sống của tôi dần trở lại đúng hướng một lần nữa.
Mặc dù tôi đã được chứng minh vô tội, nhưng không ai trong trường dám tỏ tình với tôi nữa.
Cũng tốt, dù sao thì tôi cũng không có ý định kết hôn.