THẬT TRÙNG HỢP, ANH THÍCH EM - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-07 22:53:31
Lượt xem: 231
9.
Về đến nhà, tôi và bạn thân nhắn tin trò chuyện, tôi kể chuyện này cho cô ấy nghe.
Kết quả là cô ấy ngay lập tức gọi video tới.
Để nghiêm túc bàn luận với tôi.
Sở Dương gấp gáp muốn tôi chuyển đến ở cùng, chắc chắn có ý đồ không đơn giản.
“Cậu tốt nhất nên chuẩn bị biện pháp an toàn đi.”
Tôi kéo camera sang một bên.
Rèm cửa phòng khách màu xanh nhạt, mặt trên có hoa diên vĩ, mặt ngoài là lụa ánh trăng, cửa sổ mở một nửa, gió bên ngoài bắt đầu thổi, tôi thấy lớp vải như mặt hồ đang gợn sóng, ngọn đèn và ánh trăng đan xen, tạo nên những đốm sao đẹp mắt.
Cảm giác hồi hộp, lo lắng và có chút vui mừng.
Sáng hôm sau, tôi ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh, vừa mở cửa phòng ngủ đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
Sáng sớm thế này, đột nhiên có cảm giác, chẳng phải là Sở Dương sao.
Tôi nhìn qua mắt mèo, thấy đôi mắt hoa đào đẹp đẽ của anh, tim đập mạnh, hàng lông mi dài của anh chớp chớp, ánh mắt trong trẻo.
Tôi mở cửa.
“Sao anh đến sớm vậy?”
Tôi thấy anh cầm theo bữa sáng, đứng ở cửa xoay cổ chân vài cái mới vào nhà, có vẻ anh đợi đã lâu rồi, tôi nghĩ anh ít nhất sẽ trách tôi một câu.
“Sao em lại thích ngủ như vậy.” Anh nói, khóe miệng mỉm cười.
Sở Dương vào nhà liền đi thẳng vào bếp, hâm nóng bữa sáng.
Tôi theo vào.
Cảm thấy rất áy náy.
Dựa vào vai anh, như mèo nhỏ mà nhỏ cọ cọ.
Anh dừng tay, nghiêng đầu xuống, hơi thở quấn quanh người tôi.
“Chưa tỉnh ngủ à?”
Tôi rời khỏi vai anh, lắc đầu rồi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Trong lúc ăn, anh nhắc đến chuyện dọn nhà.
“Em dọn đồ trong phòng ngủ trước đi.”
“Không sao, em tự thu xếp được.”
Con gái có những thứ không tiện.
“Yên tâm ngồi đó chỉ huy anh là được rồi.”
Tôi ngại để anh thu xếp đồ dùng cá nhân, ngay lập tức bỏ bữa sáng, chạy vào phòng thu xếp một cái vali nhỏ.
Quay lại, thấy anh khoanh tay dựa vào khung cửa.
“Xấu hổ gì chứ, quen nhau lâu rồi mà.”
Đồ đạc của tôi nhìn không nhiều, nhưng khi gom lại thì cũng được khá khá.
Trong quá trình đó, tôi muốn giúp anh, dù một mình tự thu dọn hành lý cũng vất vả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/that-trung-hop-anh-thich-em/chuong-4.html.]
Kết quả, anh bá đạo nói, “Ngồi xuống.”
Lúc đến nhà Sở Dương thì đã gần tám giờ tối, sau khi gọi đồ ăn và ăn xong cũng tới chín rưỡi.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Đèn phòng khách hơi mờ.
“Anh đi tắm trước.” Anh nói rồi đi vào nhà vệ sinh.
Tôi ngây người nhìn theo bóng lưng anh.
Nhanh như vậy đã tiến tới bước tiếp theo rồi sao?
Tôi dọn dẹp xong đống đồ ăn thừa, về phòng ngủ nhìn trộm cái hộp nhỏ trong túi xách, lén đặt vào ngăn kéo đầu giường rồi như không có chuyện gì, bước ra khỏi phòng ngủ.
Anh ở trong nhà vệ sinh hơi lâu, tôi mở TV, chuyển kênh liên tục, cuối cùng bật điện thoại lên xem video.
Tôi không thể tập trung được.
Vì trong nhà vệ sinh luôn thấy bóng dáng mờ nhạt của anh.
Không lâu sau anh ra ngoài, cả người chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
Cơ bụng...
Trực tiếp ám chỉ với tôi như vậy à.
Tôi nhìn mà mặt nóng bừng.
“Em đi tắm đi.” Anh nói nhẹ nhàng.
Tôi đáp “Ừm” một tiếng.
Tôi chọn một chiếc váy ngủ, dài tới đùi.
Bước vào nhà vệ sinh, nước chảy rào rào, hơi nóng lập tức tràn ngập mọi ngóc ngách, nhiệt độ cơ thể tôi cũng tăng lên.
Đúng lúc đó, Sở Dương gõ cửa nhà vệ sinh.
Tôi giảm tốc độ nước, đáp lại.
“Ga giường anh thay cái em mang tới rồi.”
Nói xong lập tức đi mất.
Một lát sau, anh lại đứng ở cửa.
“Quần áo của em anh để bên phải tủ quần áo.”
Năm phút sau.
“Đưa đồ bẩn ra đây, anh giặt cùng.”
Tôi nhìn anh qua khe cửa.
Mười phút sau, tôi mới ra khỏi nhà vệ sinh.
Không ngờ Sở Dương đã đứng sẵn ngay cửa.
Trên tay còn đang cầm cái hộp nhỏ tôi vừa lén đặt.
Anh l.i.ế.m môi mỏng, đôi mắt cong cong.
Tôi xấu hổ c.h.ế.t đi được.
Làm sao anh lại phát hiện ra chứ.
Anh mỉm cười, giọng trầm trầm và gợi cảm, “Em nóng lòng tới vậy sao?”