Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thư Sinh, Ta Nhắm Trúng Chàng Rồi! - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-08-28 01:53:36
Lượt xem: 1,097

"Cẩm Hoa, nàng gặp phiền toái lớn rồi!"

Hắn ta thở hổn hển, vẻ mặt như chuyện chẳng lành, nhìn ta đầy ẩn ý.

"Bây giờ trong thành đều đang đồn đại, Đường đường là Trưởng Công chúa Đại Chu, vậy mà bị một tên thư sinh nghèo hèn nhìn thấy thân thể, thật sự là làm tổn hại đến thuần phong mỹ tục. Nàng còn chưa xuất giá, đã bị hủy hoại thanh danh, sau này ai còn dám lấy nàng nữa?"

Hắn ta trách cứ ta: "Không phải ta đã nói với nàng rồi sao, bảo nàng ở dưới nước đợi ta một lát, sao nàng lại không nghe lời chứ?"

Ta thật sự muốn cười chết.

"Chờ ngươi đến đây nhặt xác ta sao? Giang Tri Hạc, đừng tự cho mình là quan trọng như vậy!"

"Chuyện đến nước này, nàng còn cứng miệng làm gì?"

Giang Tri Hạc đột nhiên dịu giọng: "Cẩm Hoa, sự tình đã đến nước này, chứng tỏ ngươi ta duyên phận chưa dứt. Ta không để tâm đến những lời đồn đại kia, vẫn nguyện ý cưới nàng làm thê, chỉ cần nàng đồng ý, để Tô Thiên Thiên vào phủ cùng ngày, làm thiếp của ta, tính tình nàng ấy dịu dàng, các nàng sẽ là tỷ muội tốt của nhau..."

"Vô lý!"

Cố Diên Niên vẫn luôn trốn sau bình phong, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

Chàng sải bước đi tới, dùng thân hình cao lớn che chở ta phía sau, nghiêm nghị nói: "Cẩm Hoa là cô nương tốt, nàng xứng đáng với nam nhân tốt nhất thiên hạ. Kẻ trăng hoa như ngươi, không xứng dây dưa với nàng."

Giang Tri Hạc cau mày: "Ngươi chính là tên thư sinh đã cứu Cẩm Hoa?"

Hắn ta tức giận nhìn ta: "Cẩm Hoa, sao nàng lại dẫn hắn ta về đây? Trông hắn ta nghèo hèn như vậy, nàng không sợ hắn ta nhân cơ hội này bám lấy nàng sao?"

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Ta sợ chứ!

Ta sợ Cố Diên Niên không cần ta, sợ chàng mở miệng ra là nói những lời đạo đức giả, sợ chàng cố gắng phủi sạch quan hệ với ta.

Hiện tại chàng lại nguyện ý đứng ra nói chuyện thay ta, trái tim ta như muốn tan chảy, không nhịn được đưa tay nắm lấy tay áo của chàng.

"Thư sinh, huynh đừng tức giận, huynh xem, ta không sao mà, đúng không?"

Người trong lòng đang ở ngay trước mắt, cho dù ta có cố gắng che giấu thế nào, thì vẫn để lộ sơ hở.

Giang Tri Hạc không thể tin được: "Nàng thà nói chuyện với hắn ta, cũng không muốn nhìn ta lấy một cái sao? Cẩm Hoa, nàng sẽ hối hận đấy!"

Ta không rảnh để ý đến hắn ta, chỉ mong hắn ta càng mắng chửi ta thậm tệ, để Cố Diên Niên càng thêm đau lòng.

Giang Tri Hạc phẫn nộ bỏ đi, Cố Diên Niên nhìn ta hồi lâu, mới lên tiếng.

"Nàng không phải là Công chúa sao, tại sao còn phải chịu đựng những lời nói khó nghe này? Hắn ta là vị hôn phu của nàng, tại sao lại bênh vực nữ nhân khác? Ta cứ tưởng nàng ở kinh thành vô lo vô nghĩ, nhưng tại sao lại..."

Sự đau lòng trong mắt chàng như muốn trào ra ngoài.

"Cẩm Hoa, ta không dám nghĩ, nếu như lúc nãy ta không xuất hiện, nàng sẽ như thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thu-sinh-ta-nham-trung-chang-roi/chuong-6.html.]

Chàng đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt ta, hơi thở khô nóng khiến toàn thân ta như được an ủi.

"Cố Diên Niên..."

Ta nắm lấy tay chàng, thở dài nói.

"Nếu chàng thương ta thì… ở lại bên cạnh ta đi."

8

Cố Diên Niên không chịu ở lại.

Chàng vẫn cố chấp như vậy, mở miệng ra là nam nữ thụ thụ bất thân, kiên quyết muốn trở về khách điếm.

Chàng lặn lội đường xa đến đây, chỉ vì muốn tham gia kỳ thi xuân năm nay. Vì sự xuất hiện của rất nhiều sĩ tử từ khắp nơi, kinh thành trở nên vô cùng náo nhiệt, các khách điếm lớn nhỏ đều chật kín người, giá phòng cũng theo đó mà tăng cao.

Cố Diên Niên kinh tế eo hẹp, chỉ có thể ở phòng trọ thấp nhất, không nói đến chuyện phòng ốc đơn sơ, mà cửa sổ lại nằm ngay mặt đường, tiếng ồn ào náo nhiệt của khu chợ cứ thế truyền vào.

Ta cau mày: "Sống ở nơi như vậy, làm sao huynh có thể yên tâm đọc sách ôn thi chứ? Không được, huynh vẫn nên đi cùng ta, phủ Công chúa có rất nhiều phòng trống, huynh muốn ở phòng nào cũng được."

Cố Diên Niên kiên quyết từ chối: "Cẩm Hoa, không được! Ta biết nàng muốn tốt cho ta, nhưng nàng yên tâm, ta tự biết chừng mực."

"Huynh..."

Ta bất đắc dĩ thở dài: "Huynh đúng là đồ cố chấp!"

Nhưng mà phải làm sao bây giờ?

Ta chính là thích chàng như vậy đấy.

Thời gian trôi qua như nước, thoáng cái đã đến ngày thi.

Ta dậy từ sớm tinh mơ, ở bên ngoài khách điếm đợi Cố Diên Niên, không ngờ chàng lại vô cùng bình tĩnh, ngủ đến khi tự tỉnh dậy mới thôi, lúc nhìn thấy ta thì vô cùng kinh ngạc.

"Cẩm Hoa, sao nàng lại đến sớm như vậy?"

Ta có chút cạn lời: "Thư sinh, huynh cũng thật bình tĩnh đấy!"

Bên ngoài khách điếm đã vô cùng náo nhiệt, các sĩ tử kết bạn cùng nhau đi đến trường thi, sợ rằng sẽ đến muộn.

Ta giục Cố Diên Niên: "Huynh mau thu dọn đồ đạc đi, ta đích thân đưa huynh đến trường thi!"

Ta thật sự không ngờ tới, vào ngày quan trọng như vậy lại có thể gặp Giang Tri Hạc.

Bên ngoài trường thi, hắn ta mặc trường bào của thư sinh, tóc búi cao trên đỉnh đầu, để lộ khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo. Dáng vẻ ngay thẳng, chính trực thật sự là phong độ ngời ngời, thu hút rất nhiều tiểu thư khuê các, các nàng ấy đỏ mặt, nhỏ giọng bàn tán, còn ném cành đào về phía hắn ta.

Chỉ là ánh mắt hắn ta lơ đãng, bước chân phù phiếm, vừa nhìn đã biết bụng dạ rỗng tuếch, thiếu tự tin.

Dù nhìn thế nào, cũng không thể sánh bằng Cố Diên Niên.

Loading...