THUẦN PHỤC CHÓ HOANG - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-02 23:40:34
Lượt xem: 1,009
Lần gặp lại Trình Hựu, mắt tôi đỏ hoe, tóc rối bời, tâm trạng rất tồi tệ.
Anh nhanh chóng rút khăn giấy, ngồi xuống bên cạnh an ủi tôi:
“Có chuyện gì vậy?”
Tôi lắc đầu không nói, cứ khóc mãi, anh cũng không ép, chỉ dịu dàng vuốt lưng tôi.
Đợi khi tôi bình tĩnh lại, tôi mới nói rằng mình đang tức giận vì khoản trợ cấp học sinh nghèo mà tôi xin đã bị mấy bạn nhà giàu trong lớp chiếm mất.
Vì mấy người đó có quan hệ đặc biệt với lớp trưởng và bí thư đoàn.
Tôi đã khiếu nại lên giáo viên hướng dẫn, nhưng họ đều đã liên kết với nhau, còn đe dọa tôi bằng cách không cho tốt nghiệp.
Tôi cười chua chát, nói với anh:
“Thôi, không có thì không có, dù sao em cũng có thể làm thêm để tự nuôi mình.”
Trình Hựu im lặng một lúc lâu, anh xoa đầu tôi an ủi:
“Chuyện này sao có thể bỏ qua được, để anh lo, đừng buồn nữa.”
Tôi lắc đầu từ chối:
“Đừng đi, em không muốn vì em mà anh không tốt nghiệp được.”
Trình Hựu ngồi xuống, giữ lấy vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, nói từng chữ:
“Giang Hoàn Ngọc mà anh biết sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, từ nhỏ bố mẹ anh đã dạy rằng, những gì thuộc về mình, dù dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng phải giành lại, dù có làm náo loạn, dù mất đi cũng không thể để rơi vào tay người khác. Nếu cho em thêm một cơ hội, em sẽ chọn tranh đấu hay từ bỏ?”
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, đáp trả đầy kiên định:
“Em sẽ đấu, cho dù có tan xương nát thịt, không ai được phép cướp lấy.”
Trình Hựu mỉm cười, nhìn tôi đầy tán thưởng, như tìm thấy người đồng loại sau bao năm lạc trong hoang mạc, vui mừng khôn xiết.
“Chuyện này cứ giao cho anh.”
Cuối cùng, anh khẽ thở dài:
“Giang Hoàn Ngọc, anh cũng là một trong những công cụ của em.”
4
“Vậy nên cậu ở bên Trình Hựu là để lợi dụng anh ta, chứ không phải vì thích anh ta?”
Lý Thanh Linh thét lên kết luận.
Tôi điềm tĩnh đắp mặt nạ, quay đầu nhìn thấy cô ấy mở to miệng, vẻ mặt không tin nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thuan-phuc-cho-hoang/chuong-3.html.]
Buồn cười nên tôi giúp cô ấy khép lại cằm.
“Nếu không thì sao, tìm một người đàn ông để cùng nhau chịu khổ à?”
Nếu Trình Hựu không xử lý được chuyện này, trong mắt tôi anh ấy không có giá trị, không đáng để tôi tiếp tục chơi cùng.
Lý Thanh Linh gật đầu đồng ý.
“Tưởng rằng Trình Hựu là bạn trai hoàn hảo, hừ, ai ngờ là một tên tồi, lừa dối tình cảm của người khác.”
Tôi nói:
“Tôi và Trình Hựu là đôi bên cùng có lợi, không ai nợ ai, tình cảm chẳng có mấy giá trị trong cuộc đời tôi.”
Dù không có Ngụy Anh, dù Trình Hựu thực sự thích tôi, tôi cũng sẽ không để cảm xúc chi phối.
Câu này khiến Lý Thanh Linh lo lắng:
“Nhưng nếu cậu đồng ý với Trình Hựu, mối quan hệ này sẽ kết thúc rất nhanh, dù gì Ngụy Anh là bạch nguyệt quang của anh ta, không thể thay đổi vị trí đó, khi ấy cậu sẽ chịu thiệt.”
Tôi chỉ nhún vai không bận tâm:
“Nếu thực sự so sánh, tôi là mối tình đầu của anh ta, theo hiệu ứng biên, tôi cũng có ý nghĩa tương đương.”
Chưa đầy hai ngày sau, trưởng khoa quản trị kinh doanh gọi tôi đến văn phòng.
Nhìn thấy vẻ mặt tái mét của giáo viên hướng dẫn, lớp trưởng và bí thư đoàn, tôi biết chuyện này đã được giải quyết ổn thỏa.
Điều bất ngờ là Trình Hựu không có mặt.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Sau khi vấn đề về khoản trợ cấp nghèo được giải quyết, mối quan hệ mập mờ giữa tôi và Trình Hựu đạt đến đỉnh điểm.
Hôm đó trời gió nhẹ, ánh hoàng hôn phủ kín nửa bầu trời.
Trình Hựu cầm một bó hoa cappuccino đứng lặng lẽ dưới ký túc xá của tôi, tỏ tình.
Đúng vào giờ ăn, người qua lại không ngừng, ánh mắt nhìn anh và những chiếc điện thoại chụp ảnh không ngớt, mọi người bàn tán xem cô gái nào lọt vào mắt xanh của Trình Hựu.
Trước khi đến, anh đã nhắn tin cho tôi.
Thấy tôi không xuống, anh không chút lo lắng, đứng thẳng tắp như một bức tượng ngọc, ngoan ngoãn chờ đợi.
Lý Thanh Linh hào hứng báo cáo tình hình, thúc giục tôi xuống nhanh.
Tôi vẫn không động đậy, từ từ ăn phần cơm mang từ căng tin về.
Cô ấy cuống lên, cố giành đũa từ tay tôi:
“Đồ tham ăn, đừng ăn nữa, cậu với Trình Hựu thành đôi rồi thì anh ấy sẽ dẫn cậu đi ăn tối dưới ánh nến.”
Tôi đưa điện thoại cho cô ấy, bảo cô ấy xem bảng tỏ tình.