TÍCH KIỀU - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:45:49
Lượt xem: 315
Trong khoảnh khắc đó, trong đầu ta như có một sợi dây đột ngột bọ đứt, đôi mắt ta gần như muốn rỉ máu.
Cố lão gia đang nói về mẫu thân ta!
Toàn thân ta run rẩy, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Tích Kiều, ngươi phải bình tĩnh, nghĩ đến huynh trưởng, nghĩ đến mối hận thâm cừu của ngươi!
Cố lão gia không để ý đến phản ứng của ta, có lẽ là đã lăng nhục quá nhiều nữ tử, nên chút phản ứng này của ta, ông ta hoàn toàn không để tâm.
Trong lòng Cố lão gia, ta chỉ là một kỹ nữ nhỏ bé, có thể gây ra mối đe dọa gì cho ông ta chứ?
Ngoài sân vang lên một trận ồn ào, giọng nói giận dữ của Cố Bùi truyền đến: "Tích Kiều, nàng có ở trong đó không? Tích Kiều!"
Tiếp theo là tiếng đập cửa dữ dội và tiếng can ngăn của đám sai vặt.
Cánh cổng sân đóng chặt và đám sai vặt canh gác nghiêm ngặt càng khiến Cố Bùi chắc chắn rằng ta đã bị Cố lão gia chiếm đoạt.
Hắn ta bắt đầu gào thét.
Cố lão gia thong thả bước ra, mở cổng viện tử.
Cố Bùi lập tức muốn xông vào, nhưng bị hộ vệ của Cố gia giữ chặt.
"Ngươi đã làm gì Tích Kiều!" Cố Bùi hai mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi.
Cố lão gia mặt mày hớn hở, đắc ý.
"Còn có thể làm gì, đương nhiên là ăn sạch sẽ, hưởng thụ cả đêm."
Nói xong, ông ta còn vỗ vai Cố Bùi: "Nhi tử ngoan, nữ nhân lần này con tìm được không tồi, lão tử rất hài lòng!"
Ta thò người ra từ sau cánh cửa, Cố lão gia quay lưng về phía ta, còn Cố Bùi đang bị hộ vệ giữ chặt gần như quỳ trên mặt đất, đối diện với ông ta, vừa hay có thể nhìn thấy ta.
Ta quần áo xộc xệch, vẻ mặt tuyệt vọng, dùng khẩu hình nói với Cố Bùi mà không thành tiếng —
"Công tử, cứu thiếp!"
Cố Bùi càng thêm suy sụp, hắn ta như một con sư tử nổi giận, cố gắng hết sức để thoát khỏi sự kìm hãm của hộ vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tich-kieu/chuong-08.html.]
Thực ra, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Cố Bùi cũng không có tình cảm sâu đậm gì với ta.
Chỉ là cảnh tượng này, ngay lập tức, khiến hắn ta nhớ lại cái c.h.ế.t thảm khốc của bạch nguyệt quang vài năm trước.
Thêm vào đó, mấy ngày trước, khi ta tiếp xúc với hắn ta, tác dụng của thuốc bí truyền trên người ta đã khiến hắn ta khao khát ta mãnh liệt.
Vậy mà hắn ta còn chưa có được ta, lại một lần nữa bị phụ thân hắn ta, Cố lão gia, cướp mất.
Làm sao Cố Bùi có thể không tức giận?
11
Vẻ mặt đau khổ của ta và thái độ thờ ơ của Cố lão gia đã chọc giận Cố Bùi hoàn toàn.
Hắn ta gầm lên với Cố lão gia: "Lão súc sinh, ta muốn lấy mạng ngươi!"
"Bốp!"
Cố lão gia tát mạnh vào mặt hắn ta.
"Đừng tưởng rằng trưởng tử của lão tử đã chết, ngươi có thể làm mưa làm gió trong Cố gia, lão tử vẫn còn sống!"
"Nếu ngươi còn không ngoan ngoãn, lão tử sẽ đuổi ngươi ra khỏi nhà, rồi nhận nuôi một đứa nhi tử biết nghe lời từ dòng họ!"
Câu nói này như một gáo nước lạnh, dội thẳng vào lòng Cố Bùi.
Cố Bùi sững sờ nhìn Cố lão gia, miệng há ra rồi nhanh chóng ngậm lại, giống như một con ch.ó có tang, ủ rũ cụp đuôi.
Hắn ta đã tốn bao nhiêu công sức để g.i.ế.c c.h.ế.t trưởng tử của Cố gia, không phải là để làm lợi cho người khác.
Cố Bùi buồn bã bỏ đi.
Ta âm thầm khinh bỉ, cả Cố gia đều là những kẻ tàn nhẫn, Cố Bùi sẽ không vì một người nữ tử nhỏ bé như ta mà trở mặt hoàn toàn với Cố lão gia.
Dù sao thì Cố lão gia còn có Hoàng hậu làm chỗ dựa.
Hoàng hậu và Cố Bùi không cùng mẫu thân sinh ra, chọc giận Cố lão gia sẽ không có lợi cho hắn ta.
Sau khi Cố Bùi rời đi, tâm trạng tốt của Cố lão gia coi như đã bị hắn ta phá hỏng.