Tiểu Bạch Hoa của anh ấy - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-08 10:53:06
Lượt xem: 424
15
Tôi đứng bên ngoài đợi rất lâu cũng chưa thấy Cố Xuyên đến.
Nhìn thấy bên ngoài tuyết rơi càng lúc càng lớn, tôi quả thật có hơi lo lắng, lúc xuống dưới tầng đợi cậu ấy, tôi gặp lại Kỷ Lương Châu.
Không biết cậu ta đã đứng đó bao lâu rồi, lông mày và lông mi đều bị phủ đầy bông tuyết.
Lúc nhìn thấy tôi, cậu ta như một con búp bê ngoan ngoãn, ánh mắt chợt lóe sáng.
Cậu ta ôm một bó hoa, bước nhanh về phía tôi.
“Tiểu….Hứa Đậu Khấu, tôi với Tần Uyển chia tay rồi.” Anh mắt của cậu ta tràn ngập thê lương, dường như cậu ta mới cạo râu, trên cằm lộ ra một ít râu xanh.
Tôi không trả lời cậu ta, cho tới tận hôm nay tôi mới phát hiện, tôi hình như không còn để ý đến những thứ Kỷ Lương Châu muốn làm nữa rồi.
Trước đây, tôi thích cậu ta, tôi để ý từng ánh mắt, từng động tác nhỏ của cậu ta.
Nhưng chỉ vì Tần Uyển mà cậu ta hại tôi đến thương tích đầy mình.
Bây giờ tôi đã không còn thích Kỷ Lương Châu nữa, thế nên cậu ta muốn làm gì đối với tôi cũng chả còn quan trọng nữa.
Cậu ta nói: “Tôi nghĩ rất lâu mới hiểu ra, thật ra từ lúc bắt đầu tôi vốn dĩ chưa từng thích Tần Uyển, Đậu Khấu, cậu có phát hiện ra không, cậu với Tần Uyển có nhiều nét khá giống nhau.”
Quả thật nhìn tôi với Tần Uyển khá giống nhau, đều có một gương mặt đẹp như búp bê, nhưng tính cách lại như hai thái cực.
“Thời gian đó, cậu bận rộn chuẩn bị cho thi đấu không để ý đến tôi, tôi quả thực rất hoảng, mà Tần Uyển đúng lúc đó lại tỏ tình với tôi, còn hôn tôi, hôm đó cậu ta mặc một cái len gi-lê màu trắng, chính là kiểu dáng mà cậu yêu thích nhất.”
“Lúc cậu ta chủ động với tôi, trong đầu tôi toàn là hình bóng của cậu.”
“Đậu Khấu, khi đó tôi mới phát hiện tôi thích cậu.”
“Khi đó đầu óc mê muội không phân biệt được đúng sai nên tôi mới đi nói cậu từ bỏ thi đấu, còn chuyện của dì đúng thật là tôi đã nói cho Tần Uyển, nhưng tôi không bao giờ ngờ rằng cậu ta sẽ làm vậy…..”
Kỷ Lương Châu nghẹn ngào nói ra một đống thứ nhiều y như đổ đậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-bach-hoa-cua-anh-ay/chuong-10.html.]
Tôi lên tiếng cắt ngang cậu ta: “Kỷ Lương Châu, tôi không giống cô ta.”
Điều làm tôi cảm thấy vô cùng bất ngờ là Kỷ Lương Châu lại tỏ tình tôi.
Nếu như là trước đây cậu ta nói thích tôi.
Tôi sẽ vui đến mức cười suốt cả đêm không ngủ nổi mất.
Nhưng giờ đây nghe được những lời đó, nội tâm tôi không hề có một chút gợn sóng nào, thậm chí còn thấy buồn cười.
Kỷ Lương Châu cười khổ một tiếng: “Ừ, không giống.”
“Đậu Khấu, chúng ta thật sự không thể trở lại như trước đây sao?”
“Tôi đảm bảo về sau sẽ không để những chuyện như này xảy ra nữa, cậu tha thứ cho tôi có được không?”
Cậu ta dường như sợ tôi không tin mà ngốc nghếch giơ ba ngón tay lên muốn thề thốt, tôi cười lạnh một tiếng.
Sự hoảng loạn hiện rõ trên mặt Kỷ Lương Châu không thể giấu giếm nổi, cậu ta không nhịn được hỏi tôi: “Không phải cậu ở bên tên Cố Xuyên kia rồi chứ?”
“Tôi đi nghe ngóng qua rồi, hắn ta thường xuyên đánh nhau, tính tình lại không tốt, loại người đó, căn bản không phải người cùng một thế giới với cậu.”
Cậu ta cố ý nhấn mạnh ba từ này, trong mắt toàn là sự châm biếm và khinh thường.
Tôi hỏi ngược lại cậu ta: “Tôi với Cố Xuyên không cùng một thế giới, chẳng nhẽ tôi với cậu cùng một thế giới sao?”
“Vả lại, cậu ấy nhẹ nhàng tinh tế, lại biết cách tôn trọng người khác.”
Khi nhắc đến Cố Xuyên, trong đầu tôi bỗng hiện lên dáng vẻ lúc cậu ấy dỗ dành tôi vui vẻ.
Kỷ Lương Châu nhăn mặt, vội vã hỏi: ”Lẽ nào cậu thích Cố Xuyên.”
Thiết Mộc Lan
“Đương nhiên, lúc tôi suýt chút nữa là c.h.ế.t ở bên đường là cậu ấy cứu tôi, tôi bị các bạn học cười nhạo cũng là cậu ấy giúp tôi giải vây, đoạn thời gian mẹ tôi xảy ra chuyện cũng là cậu ấy ở bên cạnh tôi.”