TRUYỆN VỀ TÔ NGU - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:39:11
Lượt xem: 859
Thấy ta bị mình uy h.i.ế.p thành công, trên mặt tiểu hoàng tôn hiện ra vẻ đắc ý, hắn rửa sạch vết m.á.u trên tay bằng nước trong chậu rửa mặt rồi ném khăn lông lên trên đầu ta, ra lệnh cho ta.
“Bây giờ ta đang bị bệnh nên không làm nổi, phiền tỷ tỷ đào một cái hố ở dưới bồn hoa đào rồi chôn lão thái giám kia ở đó.”
Ta sống hai đời rồi, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy cảnh tượng như vậy.
Ta cảm thấy lo lắng không thôi.
"Hoàng tôn điện hạ, lão biến mất ở trong cung của ngài, nếu có người bên ngoài hỏi tới..."
Hắn nằm trên giường, quay đầu liếc ta một cái: "Dù sao ta cũng là hoàng trưởng tôn của bệ hạ, ai dám chất vấn ta?"
Ồ, điện hạ thật tài giỏi.
12
Bởi vì xen vào việc của người khác nên ta bị ép phải đào hố dưới bồn hoa của cung Thanh Huy.
Chôn lão thái giám c.h.ế.t tiệt kia xuống đất đi!
Lão thái giám trừng mắt nhìn ta, c.h.ế.t không nhắm mắt.
Ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi nên vội vàng chọc mù mắt lão.
"Công công, ta không phải người g.i.ế.c ngài, nếu sau khi c.h.ế.t mà linh hồn của ngài không siêu thoát được thì oan có đầu nợ có chủ, hoàng tôn điện hạ đang nằm ở trong phòng đấy..."
Phải mất một lúc lâu để chôn lão thái giám.
Ta thật sự rất lo lắng, nên đã rửa sạch hết toàn bộ vết m.á.u trên mặt đất và trong phòng.
Nghĩ đến y phục của hoàng tôn có dính máu, ta lập tức muốn cởi đồ hắn ra để giặt cho hắn.
Động tác của ta khiến cho người vốn dĩ đang ngủ say đột nhiên tỉnh lại, hắn trừng mắt nhìn ta.
"Ngươi đang làm gì vậy hả?"
Tôi: "Nô tỳ đang giặt quần áo cho điện hạ, lỡ như bị người ta nhìn thấy..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truyen-ve-to-ngu/chuong-15.html.]
Hoàng tôn vươn cánh tay ra để cho ta tự làm.
Ta đang loay hoay cởi quần áo của hắn ra thì phát hiện trán hắn rất nóng.
“Điện hạ, thân thể của ngài.”
Hắn hơi mất kiên nhẫn nên gạt tay ta ra: "Ta không sao!"
Lần này ta đã bao đồng xen vào chuyện người khác rồi gặp phải phiền phức lớn như vậy, nên ta cũng không dám xen vào nữa.
Ta múc nước trong giếng rồi ngồi xổm bên cạnh để giặt sạch vết m.á.u trên y phục, sau đó treo ở bên cạnh để phơi khô.
Mắt thấy trời đã tối dần, ta bèn đứng lên chào tạm biệt hoàng tôn.
“Điện hạ, nô tỳ đã giặt sạch xiêm y và dọn dẹp trong điện xong rồi, nô tỳ phải trở về.”
Hắn nghỉ ngơi cả buổi chiều, sắc mặt có vẻ tốt hơn chút, nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Ừ.”
Ta nhìn bồn hoa bên ngoài một cái rồi hỏi hắn: "Điện hạ, lão thái giám kia bị chôn ở bên dưới bồn hoa, buổi tối ngài ngủ một mình không sợ sao?"
Vốn dĩ hoàng tôn đang nhắm mắt nghỉ ngơi lại đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía ta: "Vậy ngươi ở lại với ta đi?”
Ta cuống quít xua tay: "Không không không…”
Đang lúc muốn đứng dậy rời đi, chợt nghe hoàng tôn bình tĩnh nói: "Tỷ tỷ, hôm nay chúng ta chính là châu chấu trên cùng một sợi dây, cùng nhau nhổ củ cải ra khỏi bùn, tỷ tỷ đừng nghĩ đến việc rũ bỏ trách nhiệm."
“Tỷ đang mặc quần áo của Tần Giả Khố à? Ngày mai lúc đến thăm ta, tỷ nhớ mang theo thuốc và thức ăn..."
Đáng ghét, ta đã bị một đứa bé lợi dụng rồi.
Ta vội vội vàng vàng trở về, bị Hứa ma ma nhìn thấy rồi mắng một trận.
"Ta bảo ngươi đi đưa quần áo, tại sao ngươi lại đi lâu như vậy?"
“Người của Hinh quý nhân nói ngươi đã đi về từ lâu rồi.”
Ta giải thích rằng mình bị thái giám quản sự gọi đi làm việc một lúc lâu.
Hứa ma ma cũng không cố gắng hỏi cho ra lẽ, chỉ bảo ta đến phòng của nàng sau đó ma ma nói cho ta biết rằng việc ta nhờ đã thành công rồi.